Chương trước
Chương sau
Màn kia tối hôm qua vẫn hiện lên trong đầu Cao Nhiên, hắn không xóa đi được hai cột sữa phun ra trước ngực Phó Giản, ngực bằng phẳng của anh đã sớm sưng vù, nhìn cái chất mềm mại kia, Cao Nhiên liền muốn tiến lên gặm một cái.
Sáng hôm sau thức dậy, hắn nhức đầu nóng não, xuân mộng cả đêm khiến hắn di tinh rồi. Nhưng dù đã bắn đầy quần lót, nhưng cậu nhỏ của hắn vẫn cứng rắn không thể tưởng tượng nổi.
Cao Nhiên đưa tay tới sờ một cái, giống như chưa bao giờ cứng như vậy. Hắn đứng dậy đi tắm nước lạnh, cảm thấy tâm tình mình có chút phiền não.
Phó Giản làm điểm tâm sáng, xem ti vi ngoài phòng khách. Cao Nhiên đi ngang qua phòng khách, mùi pheromone ngang ngược khoe khoang truyền tới.
Tay Phó Giản đang ăn bánh waffle mềm nhũn, bánh rơi lên áo.
“Nhiên Nhiên... em... thu lại mùi pheromone của em.” Anh nắm vạt áo, trán đã đổ mồ hôi, thái nhi trong bụng tựa hồ như đang đắm chìm cực kỳ sảng khoái.
“Anh hai, em đã thử rồi, nhưng em không thu lại được.” Cao Nhiên cắn chặt răng, hoàn toàn không khống chế được.
Phó Giản trong lòng chợt lạnh, ý thức được điều gì, hỏi: “Kỳ dịch cảm của em đến rồi?”
Cao Nhiên siết chặc nắm đấm, lắc đầu nói: “Em không biết.”
Phó Giản bịt mũi, nhớ lại lần đầu tiên Cao Nhiên phân hóa, cũng chính là lần họ đánh dấu, đúng là bốn tháng trước.
“Hồi em đi học ở trường thì sao? Chưa từng có sao?” Phó Giản bật điều hòa, chật vật đi tới.
“Không khó chịu như vậy...” Cao Nhiên không thoải mái ngồi xuống.
Nhìn Cao Nhiên đầu đầy mồ hôi, Phó Giản rót ly nước ấm đi tới, anh mơ hồ phỏng đoán là vì mình, alpha đến kỳ dịch cảm dưới tình huống có bạn đời còn phải nhịn, quả thật rất khó chịu.
“Em có mang thuốc ức chế về nhà không?”
“Không có...” Tuyến thể đột nhiên đau đớn, Cao Nhiên đau đớn vùi đầu vào khuỷu tay, giọng nói có chút khắc chế không nổi: “Anh cách xa em một chút!”
Phó Giản bị dọa đến chạy xa mấy bước, nhưng lại cực kỳ lo lắng, vì vậy anh đề nghị: “Em... em tới cắn anh một cái đi.”
Đối mặt alpha của mình đau đớn, không có omega nào sẽ chọn khoanh tay đứng nhìn, huống chi Cao Nhiên còn là em trai anh nuôi từ nhỏ đến lớn... Dù không phải alpha của mình, nh cũng không nỡ nhẫn tâm.
Mặc dù anh đề nghị, nhưng đã sớm cởi cổ áo tự lại gần. Cao Nhiên đau đớn nằm trên bàn, gân xanh trên cổ cũng nổi lên, Phó Giản đi tới, mới vừa đưa tay ra, còn chưa kịp chạm tóc của em trai, đã bị kéo qua, gắt gao cắn.
“A!” Hắn bị Cao Nhiên kéo vào ngực, dựa lưng vào ngực em trai, tuyến thể lập tức bị cắn thủng, Phó Giản nuốt rên rỉ xuống bụng, da đầu tê dại hận không thế chết chìm.
Một tay Cao Nhiên cầm vú anh trai, một tay êm ái phủ lên bụng anh, tiếp theo chậm rãi rưới pheromone của mình từ răng nanh vào tuyến thể của Phó Giản, mùi của cả hai hòa quyện vào nhau, hắn thúc cậu nhỏ đã cứng rắn, ma sát trên mông thịt của Phó Giản mấy cái.
Phó Giản vui mừng vì bây giờ mình mang thai, bằng không kỳ phát tình của anh tất nhiên sẽ đến sớm, đến lúc đó chỉ sợ cũng không chỉ là cắn một cái đơn giản như vậy đâu.
Anh tựa vào ngực em trai giữ tư thế ngồi này rất lâu, máu toàn thân tựa như cũng quanh quẩn mùi hương của Cao Nhiên, sau đó hắn nghe Cao Nhiên mút môi, rồi tuyến thể cổ bị đầu lưỡi ướt ướt liếm liếm.
Chờ rốt cuộc anh bị buông ra, ngực ướt nhẹp, quần cũng ướt nhẹp, Phó Giản chật vật nắm áo, chạy vào phòng.
Cao Nhiên sau lưng mặt đầy đê mê và hưởng thụ, hắn ngửi tay mình hồi nãy bóp ngực anh, lại nằm lên bàn, nơi này mùi nồng nhất, hắn không muốn rời đi.
Hắn đột nhiên nghĩ, dù lúc này hắn xông vào phòng anh trai, làm cái đó...
Nghĩ đi nghĩ lại, không thể nghĩ.
Ánh nắng nhạt từ bên ngoài bắn vào, bắn lên sống lưng Cao Nhiên, hắn duy trì tư thế này quá lâu, đã sắp ngủ rồi, dù sao hít một ống mấy tiếng, cũng không khó chịu như vậy.
Phó Giản trốn trong phòng tra tài liệu, anh vốn định giúp em trai mua thuốc ức chế, nhưng lại phát hiện không có bán!
Alpha chưa có bạn đời mới sử dụng thuốc ức chế, Cao Nhiên đã đánh dấu anh, thuốc ức chế bình thường đã không còn phù hợp với hắn.
Phó Giản giật thót, vậy... vậy vậy vậy sau khi anh sinh em bé xong thì kỳ phát tình phải làm sao?
Khoan đã, cái này lạc đề rồi. Vấn đề bây giờ là Cao Nhiên làm sao đây, hắn không có thuốc ức chế, sau này kỳ dịch cảm phải làm sao?
Nghĩ đến điều này, ý muốn xóa đánh dấu của Phó Giản kiên định hơn.
Còn như kỳ dịch cảm?
Ngủ cũng đã ngủ rồi, không cho gặm cổ chẳng phải quái đản lắm à? Chuyện đều tốt với hai người, còn câu nệ gì nữa.
Ném điện thoại đi, Phó Giản nghĩ thông suốt, anh nhảy xuống giường, hào phóng ra khỏi phòng ngủ, đã nhìn thấy Cao Nhiên duy trì tư thế kia không động đậy.
“Nhiên Nhiên?” Anh thử dò xét đi tới, đẩy người một cái, “Làm sao vậy?”
“Anh hai.” Cao Nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt tràn đầy vệt hằn, “Nơi này thoải mái, em ngủ một lát.”
“Lên, lên sô pha mà ngủ.” Phó Giản kéo người một cái, suy đoán cả cánh tay của em trai chắc đã tê rần.
Cao Nhiên trung thành ngồi dậy, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
“Em còn khó chịu, cứ đến tìm ta, đừng có nhịn.” Phó Giản nói rất nghiêm túc, hoàn toàn không miễn cưỡng. Dẫu sao vừa rồi anh thấy có alpha nhịn thành liệt dương, còn có ngộ thương người qua đường...
Cao Nhiên nhất thời tỉnh ngủ, mừng như điên: “Thật chứ?”
“Ừ.” Phó Giản gật đầu một cái, nhưng cũng không vì phản ứng của em trai mà mặt đỏ tim đập, “Nhưng cũng không biết em đi học thì làm sao đây? Nếu không kỳ dịch cảm em xin nghỉ về nhà?”
“Hoặc là anh đến trường tìm em?”
“Như vậy sao được!” Phó Giản quả quyết lắc đầu, “Anh mang bụng bầu, chạy đi tìm em, còn ra thể thống gì...”
“Đến lúc đó nói sau.” Cao Nhiên nghiêng đầu, dựa vào ngực anh trai, “Dù sao không có anh bên cạnh, em vẫn nhịn được...”
Ngực bị hơi nóng tấn công, khiến tai Phó Giản đều đỏ, anh cố trấn định ôm em trai vào ngực, thật ra thì trong lòng rất hoảng loạn.
Đều nói kỳ dịch cảm tâm trạng alpha biến hóa vô thường, bây giờ nhìn lại đúng là vậy!
Mới ôm một hồi, Phó Giản cũng thoải mái nhếch chân nhỏ lên, nhưng em trai trong ngực tựa hồ không thoải mái giống anh, tay Cao Nhiên đưa xuống ôm eo Phó Giản, cái đầu như con rắn, từ ngực trượt đến sau cổ Phó Giản...
Tiếp theo phập một tiếng, tuyến thể của anh một lần nữa bị hung hăng cắn nát...
“Ưm... a!” Phó Giản đau đớn rên lên.
Hai người mặt đối mặt ôm nhau, ôm rất chặt, ngực mềm của Phó Giản đều bị đè biến hình, mang đến cho anh một khoái cảm thỏa mãn, hai chân anh rộng mở, chứa đầu gối Cao Nhiên nửa ngồi xổm, phía sau còn ra nước...
Ngay sau đó, Phó Giản cũng cảm thấy pheromone đậm đà từ sau cổ chảy khắp toàn thân, máu cứ như vờn quanh cả người, giống như Cao Nhiên đang hôn mỗi một góc trên cơ thể anh vậy.
Sau đó thì nghe thấy Cao Nhiên thở dài một tiếng, lại theo thường lệ liếm liếm vết thương trên gáy anh, rồi ngước cổ, cả người đứng thẳng.
Phó Giản xụi lơ, bị Cao Nhiên nâng dưới nách, anh thật xấu hổ phát hiện, lúc này trước ngực của anh có một thứ nóng bỏng đang tựa vào, đi lên mấy phần, thì đến miệng của anh.
Anh không dám làm gì, mắt đỏ mặt nóng, nghiêng đầu đi không nhìn nữa, nhưng chân lại phản xạ có điều kiện mềm hơn rồi, quần lót màu xám dưới hạ thân đã ướt nhẹp…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.