Cô đến trước mặt anh , tay nắm cà vạt đen trên cổ áo anh mà quấn lấy từng lọn ra vẻ bất cần :"Chuyện lúc nảy anh kể về quá khứ của hai gia tộc ấy , anh ...liệu có phải đã bỏ sót chi tiết quan trọng nào rồi hay không ? " - ánh mắt cô sắt bén chiếu thẳng lên người của Lôi Thiên
Lôi Thiên nhìn ánh mắt cô . Từ nhỏ đến lớn anh chưa từng thấy cô như vậy . Anh mắt này quả là giống với Vương Hạo (ai da :))) yêu càng nhiều thì càng giống chứ sao)
Anh nhìn những thuộc hạ xung dù sao không nói cô cũng không để yên :"Ở đây không tiện nói chuyện này"
Băng Băng đương nhiên hiểu ý anh:"Được . Lúc nảy tôi nghe loáng thoáng ở trên xe anh đã đặt một phòng ở đây đúng không . Có phải bên cạnh phòng của Vương Hạo ?"
"Phải " - anh nhìn qua phòng bên cạnh sộc hai tay vào túi quần trả lời
"Vậy chúng ta qua đó nói chuyện " - nói rồi cô kéo anh đi qua phòng bên cạnh
Lôi Thiên khựng lại :"em chắc chắn là vào phòng nói chuyện ?"
"Nhìn em giống đang đùa lắm à "
"Không ...nhưng em phải vào gặp thiếu gia trước . Cậu ấy..."
Băng Băng liếc anh một cái :"Thiếu gia cái gì chứ , mặc kệ anh ta . Em bây giờ là đang muốn biết chuyện liên quan đến em . Anh đừng né tránh vấn đề . Nếu không anh chết chắc"
Cô đi đến trước cửa bỗng quay lại nhìn Lôi Thiên xoè tay ra trước mặt anh :"Chìa khoá phòng "
Lôi Thiên lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/1752906/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.