Canada
Sau nhiều giờ ngồi máy bay Vương Thiên Phong dường như là không chợp mắt , máy bay đáp cánh anh nhìn qua cô gái bên cạnh khẽ gọi cô dậy .
Băng Băng dụi dụi mắt hé mở , giọng còn ngái ngủ hỏi một cách lười biếng :"Đến nơi rồi sao ?"
"Ừ " - anh trả lời chỉ một từ nhưng lời nói vô cùng nhẹ nhàng .
Nhìn điệu bộ cô mới ngủ dậy như vậy thật đáng yêu
Băng Băng không nói thêm lập tức đứng dậy đi xuống máy bay , nhưng cô ngủ sau mười mấy tiếng như vậy đầu óc vẫn chưa tỉnh táo , bước chân loạng choạng làm cô mất thăng bằng , bỗng dưng người cô nghiêng về phía sau , tay cô chới với tìm chỗ có thể giữ cho cô khỏi ngã xuống , có điều muộn rồi theo đà này cô có vẻ sắp tiếp đất bằng người rồi . Cô nhắm mắt đợi cơn đau ập đến
Vương Thiên Phong thấy vậy liền chạy nhanh đến đưa tay ra ôm lấy cô .
Toàn bộ người cô nằm gọn trong lòng anh , còn anh thì ôm lấy toàn bộ người cô vào lòng
Hai ánh mắt giao nhau , Băng Băng thoáng đỏ mặt , cô vội vàng đẩy anh ra quay mặt ngược lại hướng anh .
Anh chỉ biết cười trừ , thật dễ thương .
Đi ngang qua cô đến chỗ cửa máy bay , anh đi xuống . Một lúc sau cô bình tĩnh mới chịu đi xuống máy bay
Á ! Cô ghét nhất là nhìn thẳng vào ai đó . Bất kể là nam hay nữ cô đều không thích , cảm giác như người ta đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/1752902/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.