"Này này được rồi , tay tay tay tôi đau !" - Băng Băng đã ấm ức còn bị hắn kéo đi tay cô đau muốn rống hết nước mắt luôn rồi
"Này , tôi bảo tôi đau . Anh nghe lời tôi như gió thoảng vậy hả Minh Khảiiiiii !!!!" - nói mãi hắn vẫn cứ dắt cô đi không buông cô đành hét lên
Mọi người xung quanh nhìn họ như cặp tình nhân cãi nhau . Minh Khải nảy giờ để ý không đâu quên mất là đang kéo cô đi .
Bỗng dưng anh quay lại ôm lấy cô , ôm chặt đến mức muốn nhúc nhích cũng không được , chỉ may mắn anh chưa ôm cô đến tắt thở thôi . Băng Băng trợn tròn hai mắt không biết chuyện gì đang xảy ra .
Cô hỏi nhỏ :"Anh làm sao thế ?"
Hắn không trả lời , cô cũng không biết làm gì , thôi thì ôm cho đã đi . Nhưng vấn đề đang ở ngoài đường biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn cô và anh chứ . Đau đầu quá .
"Minh Khải , tôi bảo này . Anh có muốn lợi dụng ôm tôi cũng đừng đứng ngoài đường như vậy được không ? Tôi rất ngại mấy cái ánh mắt đó lia về phía tôi ấy "
Nảy giờ chỉ một mình cô đọc thoại thì phải . Bức xúc cô lại hét lên :"NÀY ... !!!! ANH ĐANG GIỞ TRÒ BIẾN THÁI GÌ THẾ ?" - cô đẩy anh ra , nhưng ai bảo anh là con trai chứ cô tất nhiên không đẩy anh ra nổi
"Có tin tôi la lên không hả ?" - bất lực
Chỉ hy vọng anh buông cô ra nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/1752882/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.