"Cộc cộc ..." - tiếng cốc cửa kêu vang làm âm thanh tĩnh mịt bị phá đám hoà toàn .
Băng Băng không định trả lời với người đang cốc cửa . Nhưng có vẻ người đó khá lì lợm chã những không biết điều không chịu đi còn kiên trì đập cửa càng lúc càng mạnh . Băng Băng điên tiết đi đến mở cửa .
Vừa mở cửa nhìn thấy người không muốn thấy cô lại điên hơn quát lớn :"CHUYỆN GÌ ?"
"Không mời tôi vào sao ?" - cô gái nhìn Băng Băng hơi ngạo mạn .
"Cô có tư cách gì để tôi phải mời cô vào ?" - Băng Băng hỏi ngược lại .
Băng Châu hất mặt :" Cô ăn GAN chó hay sao mà dám hỏi ngược lại tôi ?"
"Đây là nhà tôi ! Hơn nữa chị cũng chả là cái thá gì để cản được miệng tôi nói " - Băng băng hơi cười .
Băng Châu tức giận đẩy Băng Băng ra xông vào phòng cô , tay Băng Băng đập qua cánh cửa hơi nhói , quay lại thấy Băng Châu đã trong phòng . Thuận đang tức giận đủ điều liền chửi Băng Châu
"BIẾN RA NGOÀI CHO TÔI ! "
Băng Châu quay lại nhìn Băng Băng . Nhìn cô bây giờ thật đáng sợ , không giống như cô bé ngây thơ để bản thân bị ức hiếp như hai tháng trước nữa .
Ổn định tâm trạng Băng Châu hỏi :"Cô đang chửi tôi sao ?"
"Nếu nghe không rõ tôi cũng không phiền nhắc lại ! " - ngưng một chút Băng Băng nhắc lại nhỏ nhẹ , như chọc tức Băng Châu .
"Biến - Ra - Ngoài - Cho - Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/1752873/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.