Chương trước
Chương sau
Từ lúc nhìn thấy Chu Thiên Hạo, Chu Thiên Kỳ không còn tâm tình nghe Hạ Vi thâm tình ngỏ lời. Một tay không ngừng xoay tròn cái cốc, một tay bóp ống mút plastic.

“Tiểu Kỳ… chúng ta có thể thử một lần không?” Cô gái hai mắt tha thiết nhìn Chu Thiên Kỳ, Chu Thiên Kỳ bị nhìn trong lòng cuống cuồng. Em trai rõ ràng đã ra ngoài rồi thế nào bây giờ liền trở lại? Hơn nữa có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn bắn thẳng đến cậu, bên này cô gái ấy vẫn cứ tha thiết nói, Chu Thiên Kỳ càng không biết phải làm gì bây giờ.

“Cho mình thời gian,…” Chu Thiên Kỳ liếc mắt nhìn về phía em trai, kỳ thực vẫn cách tương đối xa, Chu Thiên Kỳ cũng thấy không rõ biểu tình của hắn.

“Chính là thử một lần cũng không được sao?” Hạ Vi nắm chặt tay của Chu Thiên Kỳ, có điểm kích động. Bàn tay mềm mại, nhẵn nhụi chạm đến tay của cậu, đầu ngón tay khẽ rung.

“A?” Loại xúc cảm kỳ lạ tê tê theo đầu ngón tay tràn vào trái tim. Thân thể Chu Thiên Kỳ run rẩy giật mình.

“Có thể chứ…” Hạ Vi trước mắt nước mắt đã ngấn đầy khẽ động, cố nén không cho nước mắt rơi xuống. Vì một người chẳng hề ưu tú mà làm đến mức này, cô gái này cũng thật không dễ dàng.

Trong ngực một trận xúc động, nếu để cho cô ấy làm bạn gái, vậy có đúng hay không Tiểu Hạo sẽ buông tha mình? Tự nhiên lại sinh ra loại ý tưởng ngây thơ này.

Mở miệng thật lâu mà vẫn là chưa có phát ra âm thanh, vì sao vẫn là không muốn tiếp thu? Chu Thiên Kỳ nhéo một cái ở trong lòng, lại liếc một cái nhìn ra chỗ Tiểu Hạo, thế nhưng hắn lại biến mất. Căn bản cũng không quan tâm cậu với ai thế nào sao? Đúng vậy, làm sao cậu không thể có bạn gái, chỉ có hắn có thể sao? Cho dù hắn từng cùng cậu trải qua một lần thì thế nào, nói thích cậu thì có sao, làm sao có thể kiên trì… làm sao có thể giữ vững…Chu Thiên Kỳ nghĩ tới đây âm thanh bị đè nén trong cổ họng liền bật ra, “ Vậy thử một lần đi, trước tiên thử hòa hợp, nếu như chúng ta không thích hợp liền ____”

“Ừm.” Không đợi Chu Thiên Kỳ nói xong Hạ Vi liền lập tức đáp ứng. Bao quanh lấy tay của Chu Thiên Kỳ liền chuyển thành cầm. Bàn tay ấm áp đan chéo với những ngón tay hơi lạnh của Chu Thiên Kỳ. Trong lòng ấm áp, kỳ thực cô gái này vô cùng tốt.

“Vậy ngày mai mình có thể mời cậu hẹn hò được không?” Hạ Vi bộ dạng mong đợi.

“Ở đâu?” Chu Thiên Kỳ thu hồi trạng thái thất thần.

“Ừm, đi sân gôn nhà cậu tớ được không, phong cảnh nơi đó rất đẹp.”

Chu Thiên Kỳ khóe miệng co quắp, sân gôn,… đây là tình huống kỳ diệu gì? Đóng phim thần tượng sao?

“Tiểu Kỳ không vui sao? Nếu như cậu không thích thì đi đâu cũng được.” Hạ Vi lập tức bổ sung.

“Tùy ý thế nào cũng được…” Quả nhiên là gia đình có tiền, đặc biệt rất xa xỉ! Nội tâm của Chu Thiên Kỳ điên cuồng gào thét.

Hai người nói chuyện được một lúc, Chu Thiên Kỳ nhìn sắc trời đã không còn sớm lắm liền chuẩn bị về nhà.

Hạ Vi nhất định đòi tiễn cậu, không có biện pháp, được Hạ Vi đỡ đi qua đường cái trở lại dưới lầu.

“Tiễn đến đây là được rồi” Nhìn thấy đến dưới tòa nhà, Chu Thiên Kỳ liền nhanh chóng giãy ra khỏi ta của Hạ Vi.

“Hay là mình đưa cậu lên?” Hạ Vi nhìn một chút chân của Chu Thiên Kỳ, lại duỗi người qua bắt được cánh tay cậu.

“Thực sự không cần đâu…” Chu Thiên Kỳ có điểm khóc không ra nước mắt, cô gái này rất kiên định, “ Ngoan, nghe lời.” Sờ đầu Hạ Vi, Chu Thiên Kỳ nhẹ nhàng nói.

Đối với động tác kỳ quặc của Chu Thiên Kỳ, Hạ Vi liền rần rần đỏ mặt, nghe lời buông tay. “ Được được, vậy cậu lên trên cẩn thận một chút nha.”

“Ừm” Chu Thiên Kỳ lộ ra biểu tình ôn nhu mỉm cười, khiến Hạ Vi có thể yên tâm. Sau đó xoay người, bước vào trong tòa nhà.

“Hô___” Vừa rồi nguy hiểm thật. Chu Thiên Kỳ bước vào thang máy mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhấn lên trên, thang máy khởi động, một đường thẳng suốt.

“Đinh___” Cửa mở. Chu Thiên Kỳ loai hoay chống nạng, chuẩn bị ra ngoài, kết quả một cái bóng từ bên noài xông vào, đẩy cậu sát đến vách tường thang máy.

Lưng bị đập vào thanh kim loại trên vách tường, Chu Thiên Kỳ bị đau, nạng rơi xuống mặt đất.

“Đau!” phản xạ có điều kiện chính là nhắm mắt lại, mùi vị quen thuộc của đối phương ở trong lòng khiến cậu an tâm, Tiểu Hạo. “làm gì vậy, sao vội vàng như thế?”

Chu Thiên Hạo không nói gì, nụ hôn mạnh mẽ rơi xuống môi cậu. Mãnh liệt ma sát kích thích đôi môi mỏng của anh trai.

“ Ưm… cậu làm cái gì ___” Vừa mở miệng còn chưa nói hết câu, đầu lưỡi nóng rực của Chu Thiên Hạo như rắn độc mà len vào khoang miệng, ở trong miệng cậu mà xâm lược.

Chu Thiên Hạo một tay luồn phía dưới vào trong quần áo, đem Chu Thiên Kỳ đặt ở trên tường, một tay luồn vào trong quần nắm lấy vật mềm mại kia.

“Ô…” Khoái cảm kịch liệt khiến cổ họng phát ra những tiếng nức nở như mèo. Trong lòng mãnh liệt xấu hổ cùng lo lắng sợ hãi bên ngoài có người vào khiến bên trong nhiệt độ càng thêm mãnh liệt.

Chu Thiên Kỳ dùng sức đẩy Chu Thiên Hạo một cái, thế nhưng hắn như một hòn đá cứng rắn, thế nào cũng không đẩy được. Đây là trong thang máy nha lúc nào cũng có thể có người đến. Chu Thiên Kỳ trong ngực hoảng loạn một trận, thế nhưng dưới sự vuốt ve của em trai ở bên dưới, một điểm khí lực cuối cùng cũng đều đánh mất.

Trong miệng cảm nhận được mùi vị của sắt ở đầu lưỡi tràn ra, mặc dù là mùi vị nhàn nhạt, nhưng tiết ra ở đầu lưỡi ngày càng nhiều trở nên càng ngày càng phóng túng.

Chu Thiên Kỳ cảm thấy môi mình đều đã tê dại, dường như đã cọ sát đến chảy máu đi, lặng lẽ nhìn một chút sắc mặt của em trai.

“…” Buông ra đôi môi đang dây dưa, Chu Thiên Hạo không nói gì, ánh mắt có vẻ lo lắng nhìn chằm chằm anh trai nhà mình.

Chu Thiên Kỳ vô tội nhìn hắn.

“Cô gái kia là ai?” Giọng nói của Chu Thiên Hạo khàn khàn.

“Cô gái nào?” Chu Thiên Kỳ giả ngốc.

“…”Ánh mắt Chu Thiên Hạo đột nhiên trở băng lãnh, một phát kéo quần của Chu Thiên Hạo xuống.

“Chu Thiên Hạo, cậu làm gì? Nơi này là thang máy!” Chu Thiên Kỳ một tay kéo lấy quần của mình, một tay nắm lấy tay Chu Thiên Hạo.

“Anh không nói thật sẽ bị nghiêm phạt. Nếu như sợ thì hãy đường hoàng nói rõ ràng.” Chu Thiên Hạo đè lên cậu, tay thả quần ra nhưng là vừa trượt vừa đi vào, trêu trọng đùi trong nhạy cảm của cậu.

“Ô, anh lại chưa làm gì sai, a…a” Chu Thiên Kỳ muốn nói dối, nhưng đùi trong mềm mại bị em trai dùng sức ngắt một cái, cái loại cảm giác vừa đau nhức vừa tê dại cùng một lúc chen lẫn hỗn loạn trong nháy mắt cắt đứt toan tính nhỏ mọn của Chu Thiên Kỳ, nước mắt dần dần tràn ra viền mắt.

“Anh ở sau lưng em quyến rũ cô gái khác còn nói không có làm gì sai?” Chu Thiên Hạo lại nhéo một cái vào đùi trong của cậu.

“Ô__ Cái gì gọi là dụ dỗ cô gái khác! Anh đối với ngươi có hứa hẹn qua cái gì sao? Những thứ này đều là ngươi tình nguyện mà thôi, anh thích con gái, là đàn ông bình thường!” Chu Thiên Kỳ nhịn xuống đau nhức quay qua rống to với Chu Thiên Hạo.

Ánh mắt của Chu Thiên Hạo bắt đầu sắc bén lên, “Tôi nói với anh đều là tình nguyện sao, ngày đó chúng ta làm coi là cái gì? Mỗi tối sợ lại làm ảnh tổn thương nên không động đến anh, như vậy coi là gì? Nếu anh nghĩ tôi chính là một thằng biến thái, anh muốn bảo hộ chính nghĩa của chính mình, tốt lắm tôi để anh thẳng thắn cho đến khi anh cũng giống tôi thích đàn ông, cũng là một tên biến thái mới thôi!”

“Soạt___”Áo của Chu Thiên Kỳ bị bạo lực xé mở, quần cũng bị thô bạo cởi bỏ.

“Chu Thiên Hạo! Cậu đặc biệt cầm thú như vậy sao?” Chu Thiên Kỳ không một chút phòng bị em trai, lập tức nhảy qua ấn nút mở cửa thang máy.

Chu Thiên Hạo bị đẩy ngã ra mặt đất, kéo lấy chân đang tiếp cận lấy cửa thang máy của anh trai.

Chu Thiên Kỳ mất căn bằng ngã xuống vừa vặn rơi vào trong lòng Chu Thiên Hạo. Sát, còn thiếu một chút nữa là có thể nhấn vào phím mở cửa. Chu Thiên Kỳ trong lòng cuồng bạo.

Chu Thiên Hạo nâng lên khuôn mặt tức giận của anh trai, cười nhạt, “ Tôi chính là cầm thú mà.”

“Cậu ____” Vừa định nói chuyện, đột nhiên thân thể hai người trầm xuống, thang máy chậm rãi giảm xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.