“Ưm…” Trên môi xúc cảm vẫn còn, Chu Thiên Kỳ trừng mắt em trai, nói năng loạn xạ, “ Lễ tình nhân thì có liên quan gì đến chúng ta?”
“Anh…” Chu Thiên Hạo ánh mắt cầu khẩn.
“Em biết chúng ta…” Không đợi anh trai nói xong Chu Thiên Hạo liền tiện thể lần nữa ngăn lại đôi môi của Chu Thiên Kỳ.
Đầu lưỡi nóng rực liếm đến đôi môi hơi lạnh, một tay nắm lấy tay của anh, một tay lại luồn vào trong quần áo.
“Ư…” Chu Thiên Kỳ bị em trai đụng đến chỗ vô cùng nhạy cảm, nhẹ nhàng bật ra âm thanh, thân thể có chút run rẩy.
“Anh…” Đem anh trai trong lòng hôn đến thất điên bát đảo, lúc Chu Thiên Hạo thả anh trai ra để cậu định thần, thấp giọng kêu, bàn tay vẫn tự do sờ xung quanh ở bên trong lớp quần áo.
“A,..a…a” Quần áo bị kéo cuộn lên phía trước, Chu Thiên Hạo ngậm lấy điểm hồng anh trước ngực Chu Thiên Kỳ, tinh tế hút, Chu Thiên Kỳ không chịu nổi kích thich sợ hãi kêu, điểm nhỏ trước ngực lập tức run rẩy, phía da xung quanh đã bong ra, bày ra trước mắt làn da phấn hồng mềm mại. Nổi lên cây thù du đỏ tươi ướt át, tựa như cây anh đào chín mọng.( Cái chỗ ấy á >.
Động mạch bên gáy cổ đều đập mạnh mẽ như đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của Chu Thiên Hạo. Đột lên huyết khí xông lên ý muốn, đem Chu Thiên Kỳ vừa ôm vừa đẩy cả hai người cùng ngã xuống giường.
Trên giường lạnh như băng, chăn màn mềm mại như đánh thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-em-van-luon-thich-anh/2368979/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.