"Vì nhớ em, nên anh trở về sớm"
"Em cứ nghĩ rằng là ngày mai anh mới quay trở về chứ"
Thấy cô bật người ngồi dậy, anh lại đưa tay ấn vai để cô nằm xuống trở lại. Anh ngồi ở mép giường, bàn tay to lớn vuốt nhẹ lấy đầu rồi chuyển dần xuống áp vào bụng của cô.
Lúc này, khóe mắt anh tràn ngập niềm vui mừng. Anh nhìn cô dịu dàng nói.
"Nói chuyện điện thoại với em xong thì anh liền quay trở về lập tức"
Lời anh nói là thật. Trong lúc đang nói chuyện với cục trưởng của thành phố A về các vấn đề từ phía của người nhà bệnh nhân thì lại nghe thấy cô nói anh bây giờ đã có con.
Một niềm hạnh phúc gì đó len lén nổi lên trong lòng Lăng Tĩnh Thiên. Cảm giác muốn được gặp cô, muốn được ôm cô vào lòng ngay. Anh nói qua loa vài câu rồi chào tạm biệt, đặt vé máy bay quay trở về đây lập tức.
Nhìn vẻ mệt mỏi trên gương mặt anh, ngay cả nơi đáy mắt cũng hiện ra tơ máu. Lòng cô lại càng thấy xót, vội đưa tay vỗ vỗ vào chỗ trống bên cạnh.
"Anh mau nằm xuống nghỉ ngơi đi, đi đường như thế chắc là rất mệt rồi"
Lăng Tĩnh Thiên sờ sờ đôi gò má của cô, sau đó nở nụ cười mãn nguyện. Anh cởi áo khoác, rồi lên giường ôm lấy cô vào lòng mình.
Cảm nhận được sự ấm áp quen thuộc từ anh, cô cảm thấy mọi mệt mỏi mấy ngày qua đều tan biến mất đi hết. Lòng cũng nhẹ nhàng ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101436/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.