"Cũng chỉ là làm tình thôi mà, anh không cần phải để ý đến như vậy"
"Em..."
Lăng Tĩnh Thiên sa sầm mặt, đáy mắt có phần sửng sốt. Đôi môi mỏng mím lại, anh bật người ngồi dậy đối diện với cô
"Ân Ân, anh không phải là có ý đó"
"Em đang rất mệt, bây giờ anh đừng nói gì cả"
Lăng Mạt Ân lắc đầu nói
Cô thật sự bây giờ rất mệt, sự đau nhức đang kéo ập đến cả người cô, nhất ở phía dưới hạ thân. Đau đớn của việc hoan ái, cử động một chút thôi là cũng đau rồi
Bây giờ lại phải đối diện với anh trong cái cảnh này...
"Em muốn đi về phòng"
Lăng Mạt Ân hít một hơi thật sâu nói rồi chuẩn bị đứng dậy gom lấy quần áo bị vứt loạn ở dưới đất
"Ân Ân..."
Thấy vậy, anh đưa tay nắm lấy tay cô kéo cô trở lại
"Em nghe anh giải thích một chút được không?"
Một kéo, một giằng co lại khiến tấm chăn mà cô đang cố che đi thân thể của mình thế nhưng lại tuột xuống
Để lộ ra bả vai, xương quai xanh đầy chi chít dấu ấn mà anh đã để lại
Đáy mắt của Lăng Tĩnh Thiên vốn rất tĩnh lặng như mặt nước hồ yên ã. Nhưng hiện tại lại gợn sóng lên, anh nắm chặt tay cô nhẹ giọng giải thích
"Ân Ân chuyện hôm qua... là anh đã bị người ta bỏ thuốc"
Bỏ thuốc ư?
"Anh bị người ta bỏ thuốc?"
Lăng Mạt Ân tâm tình đang rối loạn, nghe anh nói cô càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101372/chuong-18.html