"Thiên! Em nhớ anh lắm!"
Lăng Mạt Ân nhìn trân trân vào điện thoại trên tay sau đó lại cười nhạt
Cô còn nhớ rõ ràng anh đã từng nói, Mục Giai Châu không phải là bạn gái của anh
Lòng của cô lại trùng xuống, không phải bạn gái mà như thế này sao?
Lừa gạt nhau à?
Lăng Mạt Ân nhúc nhích ngón tay một chút. Vừa xem thì điện thoại của Lăng Tĩnh Thiên tổng cộng là có một cuộc gọi nhỡ, hai tin nhắn
Tin đầu, Mục Giai Châu hỏi có phải anh rất bận lắm không? Tin nhắn thứ hai thì lúc nảy cô đã xem rồi
Lăng Mạt Ân vốn đang suy nghĩ nhập tâm cho nên chẳng hề nghe thấy đến tiếng đóng cửa vừa vang lên
"Sao lại đứng dậy? Em hết đau bụng rồi sao?"
Giọng nói trầm ấm đột ngột vang lên trên đỉnh đầu khiến cô giật mình vội vàng xoay người ra sau
Từ khi nào thì Lăng Tĩnh Thiên đi vào phòng mà cô lại không biết vậy kìa?
Thấy anh đang nhìn chằm chằm vào tay mình, cô vội ngó xuống, cái điện thoại đen bóng của anh đang nằm gọn trong tay cô
Lăng Mạt Ân hơi chột dạ một tí, nhưng cũng cố gắng không để mất tự nhiên. Cô xoay người để điện thoại lại bàn sau đó vừa nhún vai vừa nói
"Điện thoại của anh khi nảy có báo tin nhắn đến, tiện tay nên em mở ra đọc luôn"
Cô rót một ly nước ấm rồi đi về ngồi ở mép giường, khóe mắt chú ý đến từng cử động của anh
Lăng Tĩnh Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101367/chuong-15.html