"Trong giờ làm việc cậu ta lại đi trêu ghẹo gái, trừ lương đi!"
Trêu ghẹo gái?
Ghẹo ai mới được cơ chứ??
Lăng Lâm còn đang khó hiểu vốn định muốn hỏi tiếp thì ở bên kia Lăng Tĩnh Thiên đã tắt đi điện thoại nội bộ rồi
Bà nghĩ một chút liền nhìn ra phía ngoài, A Điền vừa mới đi lấy nước trở về, cuối cùng bà cũng đành thở dài
Biết sao được, ai bảo đứa cháu trai kia lại là cấp trên bà chứ, mệnh lệnh được đưa xuống bà cũng không thể không nghe theo được...
Chiếc máy bay từ từ rời khỏi sân bay, trong khoang hạng nhất. Lăng Tĩnh Thiên và Lăng Mạt Ân ngồi kế bên nhau, ngoài hai người ra ở trong khoang này cũng chỉ còn một vài người thôi
Từ lúc ngồi trên máy bay, Lăng Mạt Ân chẳng hó hé một câu nào. Cô tập trung nhìn sắp văn kiện trên tay mà anh thì cũng không lên tiếng, đôi mắt đen đầy sắc bén kia nhìn chằm vào laptop, hai tay cũng đồng thời gõ liên tục
Ai làm việc nấy, không hề lên tiếng nói chuyện với nhau
"Em uống sữa không?"
Đúng lúc Lăng Mạt Ân ngáp một cái thì anh lại lên tiếng khiến cô phản ứng có chút không kịp
Liếc nhìn đến phía trước, một nữ tiếp viên xinh đẹp đang đẩy một xe đồ uống đến, cũng cảm thấy cổ họng khát cho nên liền gật đầu
"Uống"
"Làm phiền, ở bên này..."
Giọng trầm thấp đầy dịu dàng của anh vang bên tai khiến tim cô đập nhanh một nhịp, trong đầu cũng nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-dong-phong-nao/3101359/chuong-11.html