*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trái đất tròn thật đó các bác ạ, tròn kinh khủng luôn ấy!
Đi hết một vòng lại chạm mặt nhau, dù yêu, dù ghét thì cứ gặp nhau một lần là có duyên một lần, gặp nhau hai lần là có duyên hai lần.
Ý là tôi đang nói đến tên Việt Kiều hôm nọ đụng mặt ở trên xe buýt.
Lần đầu gặp là hắn dám ngang nhiên đưa tay "xàm xỡ" "chiếm tiện nghi" của tôi, và đương nhiên tôi cũng cho ăn ăn bạt tai rồi và lần đó còn rất không biết tiếc nước bọt mà lôi cả gia phả họ hàng nhà hắn ra mắng chửi thậm tệ, đến lúc về ăn cơm cũng niệm chú cầu nguyện cho hắn sặc nước mà...chết!
Lần hai gặp...vẫn là hắn, không tiếc thân mình, nhanh tay lôi tôi lên vỉa hè, trong bao ánh mắt thân thương và thán phục của người đi đường.
Vâng, hắn lại bỗng chốc trở thành anh hùng luôn cơ đấy! Tiếc cho hắn là, hắn đụng phải ai không đụng, cứu ai không cứu lại đi dang tay cứu tôi. Kết quả nhận lại lần này cũng chẳng khá khẩm hơn lần trước là bao. Khi tôi ngước đôi mắt đỏ mọng nước và dơ tay quẹt cái dòng nước mũi đang bắt đầu chảy xuống miệng, nhìn thấy hắn tôi vừa ngạc nhiên, vừa kiểu vẫn xúc động cộng với vụ ức chế hôm nọ, tôi gần như hét toáng lên:
-"Sao lại là cậu hả...biến thái?"
Hai chữ cuối lại được tôi lên tông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-cua-nam/2292651/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.