Vốn là con trai đầu lòng, người nối dõi của cả gia tộc vì thế mà từ khi sinh ra Nguyên Niệm đã luôn được gia đình bao bộc và dậy dỗ một cách nghiêm khắc.
Nguyên Niệm từ bé vẫn luôn có một cái đầu óc thông minh “gia truyền” của Đinh gia. Cậu rất giỏi về suy luận và toán học. Cũng từng là niềm tự hào chớp nhoáng của họ
Nhưng từ ngày xảy ra tai nạn đó cậu không còn giữ lại cái đầu óc thông minh ấy nữa mà đã làm cả gia tộc mình thất vọng.
Cậu bị mọi người nhìn với một con mắt khác. Nói đúng hơn là một con mắt khinh thường
Từ khi có Khuyên Âu mọi người đều hướng mọi sự chú ý lên người em trai đó, người em trai mà cậu vừa ngưỡng mộ vừa ganh tị . Chỉ có Mễ Lạc mẹ vủa cậu vẫn dịu dàng dẫu cho cậu có thông minh hay ngu ngốc
Nhưng cô quá bận rộn, mọi người đều chẳng ai để ý hay quan tâm đến cậu kể cả người em trai tài giỏi kia. Ai sẽ là người lắng nghe cậu ? Không ai cả
Từ ngày không còn được đi học nữa Nguyên Niệm vẫn luôn phải dán chặt mình vào ngôi biệt thự to lớn ấy trừ khi nào tái khám định kì thì mới có thể ra khỏi nơi cô đơn đó...
Luôn phải chơi một mình, ánh sáng vui vẻ đầu tiên mà cậu có cũng xuất hiện nhưng lại dần tan đi.
Y Khánh...cô hầu với ánh mắt dịu dàng như một nàng tiên giáng trần. Y Khánh khi đó chính là niềm vui duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-be-bong-cua-dinh-tong/2717619/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.