Ánh nắng chói chang chiếu qua khe cửa . Một cậu thanh niên nhỏ nhắn vẫn còn nằm dài trên giường.
“Cậu chủ ơi ! Cậu chủ !!!”
Cô người hầu vẫn cố gắng gõ cửa kêu cậu chủ bé bỏng dậy , đã là 9h mất rồi.
“Cậu chủ....”
“Anh ấy vẫn còn đang ngủ”
Giọng nói trầm cắt ngang tiếng kêu của cô hầu . Khuyên Âu hắn đã dậy từ sớm.
“A...nhị thiếu gia...”
“Cô đi xuống trước đi...một chút nữa anh ấy sẽ xuống sau”
“Vâng...”
Nguyên Niệm bị tiếng ồn ngoài cửa làm cho thức giấc . Cậu liền cảm thấy khát ran vì hôm qua đã rên đến khan cổ họng....
Cậu bước xuống để lấy nước uống nhưng...RẦM !
Tiếng kêu khá lớn . Nguyên Niệm ngơ ngác ngồi trên đất.
“Mình không đi được”
Vừa đặt chân xuống sàn thì chân cậu đã không còn chút sức lực nào . Bũn rũn cả tay chân
“Không sao chứ ?”
Khuyên Âu mở cửa đi vào . Hắn thấy cậu ngồi trên sàn mà có chút lo lắng....cũng chính hắn đã hành cậu đến sáng . Mục đích hắn rape cậu đến sáng vì để không cho cậu chạy nữa...
Sau khi thấy Khuyên Âu , tất cả ký ức hôm qua truyền lại trong đầu Nguyên Niệm....cậu sợ hãi lùi về sau.
Thấy được hành động của Nguyên Niệm . Hắn cau mày khó chịu....
“Làm sao vậy...” hắn đi đến và bế cậu ngồi lên người.....Nguyên Niệm vẫn còn rất sợ . Hắn vỗ nhẹ lên lưng để trấn an cậu....
“Ngoan , không sợ”
Nguyên Niệm cảm thấy đối phương dịu dàng hơn hôm qua rất nhiều . Cậu cũng không còn đẩy hắn ra nữa mà ngoan ngoãn ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-be-bong-cua-dinh-tong/152265/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.