"Chuyện hôm qua thật sự mình rất biết ơn cậu".Châu Ái Linh nhìn cô nói,khiến cho Hoàng Thái Trân phải dính líu tới chuyện này cô thật sự cảm thấy rất có lỗi.
"Cô không cần phải cám ơn tôi".Hoàng Thái Trân lạnh lùng nói.
"Nhưng...".Chuyện này ít nhiều gì cũng phải liên quan tới cô chứ ?Đầu đuôi đều là do cô mà ra mà.
"Chuyện này không liên quan gì tới cô cả ".Hoàng Thái Trân lạnh nhạt nói,từ đầu đã chẳng dính gì tới cô gái trước mắt này rồi.
"Dù sao thì..."Cô cũng có một phần trách nhiệm trong chuyện này chứ ?Làm sao cô có thể phủi bỏ được ?
"Được rồi,cô đi đi đừng nói gì nữa".Hoàng Thái Trân thật sự không muốn nghe cô gái này lại tiếp tục ở đây lảm nhảm.
Châu Ái Linh áy này nhìn cô,ảo não nghĩ.Có lẽ cô sẽ không bao giờ làm bạn được với cô gái lạnh nhạt trước mắt này rồi.
"Nè mọi người biết chuyện gì chưa ?".Một cô gái vội vàng chạy vào lớp phao tin.
"Chuyện gì xảy ra cơ?".Bộ có gì đặc sắc à?
"Diệp Lam Nghi nghỉ học rồi".
Mọi người trong lớp học đều lần lượt há hốc mồm không thể tin được.Họ nghe lầm sao ?
"Tại sao lại như vậy ?".
"Nghe nói là do công ty phá sản".
"Gì?Công ty họ làm ăn rất lớn !"Có lầm không sao tự nhiên lại thế.
"Làm sao mình biết được có lẽ là do đã đắc tội với cao nhân phương nào rồi".
Bàn luận đến đây mọi người không hẹn mà củng nhìn về phía cô gái xinh đẹp ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-ba-dao-cho-choc-gian-em-gai-luu-manh/2428285/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.