Sáng hôm sau.
Thiên Ân tỉnh dậy, cô ngạc nhiên khi thấy phòng mình có thêm một tủ quần áo. Mở tủ, Thiên Ân sững sờ không thốt lên được lời nào. Trước kia, Thiên Ân toàn mặc đồ cũ của mẹ, đồng phục thì tự tay may nên không được đẹp như đồng phục các bạn khác. Bây giờ, trước mặt Thiên Ân là bao nhiêu đồ đẹp, váy, áo, quần,... có đủ cả, và tất cả lại còn là quần áo của các hãng nổi tiếng, một chiếc áo trong này đủ để nhà cô ăn cả tháng. Thiên Ân lựa một bộ quần áo mà cô ưng ý nhất, vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà.
Dưới phòng ăn, Dật Phong vừa nấu xong bữa sáng thì Thiên Ân xuống, anh âu yếm hỏi cô:
- Dậy rồi hả? Em muốn ăn chút gì đó không?
Thiên Ân trả lời:
- Có ạ, à mà tủ quần áo trên phòng em là anh mua phải không?
Dật Phong vừa đem bữa sáng đến trước mặt Thiên Ân vừa trả lời:
- Đúng vậy, em thích không?
Thiên Ân cảm kích nhìn Dật Phong:
- Em thích lắm, cảm ơn anh nhiều, nhưng anh không cần mua nhiều thế đâu, chỗ quần áo đó chắc mất nhiều tiền lắm nhỉ?
Dật Phong vẫn cười cười:
- Không sao, một ít quần áo này không đáng bao nhiêu tiền đâu!
Thiên Ân đơ người ra nghĩ "Không đáng bao nhiêu tiền, ừ, không đáng bao nhiêu tiền mà cả tủ quần áo ấy mua được cả cái nhà cô đấy. Dật Phong à, rốt cuộc anh giàu đến mức nào vậy!"
Ăn xong bữa sáng, Dật Phong đi làm còn Thiên Ân ở nhà chơi. Thiên Ân nằm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-a-chung-ta-ket-hon/87902/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.