Thời điểm Thẩm Niệm Thâm về đến nhà đã là 10 giờ tối.
Phòng khách vẫn sáng đèn, trêи TV đang phát gameshow mới nhất. Tôn Điềm Điềm nằm trêи sô pha, tay còn cầm điều khiển từ xa, nhưng người thì đã ngủ mất.
Thẩm Niệm Thâm nhìn thấy Tôn Điềm Điềm, trong mắt liền bất giác nổi lên ý cười.
Anh đi qua, nhẹ nhàng rút điều khiển từ xa trong tay cô rồi tắt TV.
Tôn Điềm Điềm ngủ có chút sâu, vẫn chưa ý thức được có người đã trở lại.
Thẩm Niệm Thâm ngồi bên sô pha nhìn chằm chằm cô thật lâu, cuối cùng nhịn không được cười, giơ tay nhéo nhẹ mũi cô, thấp giọng cười, “Ngủ giống như heo con vậy.”
Tôn Điềm Điềm mơ mơ màng màng cảm giác mũi mình hình như bị người ta nhéo, cô nhăn mũi lại, không cao hứng đánh vào cái tay đang nhéo mũi cô.
“Bốp” một tiếng — một cái tát đánh vào trêи tay Thẩm Niệm Thâm.
Thẩm Niệm Thâm: “…”
Tôn Điềm Điềm bị hôn đến tỉnh dậy, trong lúc ngủ mơ cô nếm được hương bạc hạ quen thuộc lẫn với mùi thuốc lá nhàn nhạt.
Cô mở to mắt, một khuôn mặt tuấn tú đang phóng đại trước mặt.
Cô có chút thất thần, môi bỗng nhiên bị cắn một cái, thanh âm Thẩm Niệm Thâm thấp thấp, có chút khàn khàn, “Chuyên tâm một chút.”
Tôn Điềm Điềm: “…”
Hôn trộm cô còn chê cô không đủ chuyên tâm sao???
Thẩm Niệm Thâm hôn rất lâu, thẳng đến khi Tôn Điềm Điềm sắp thở không nổi mới buông cô ra.
Tôn Điềm Điềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat/2857236/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.