Nguyên Đán qua đi, gần như toàn bộ học sinh trong trường đều bắt đầu tiến vào giai đoạn khẩn trương.
Tôn Điềm Điềm thi nhẹ nhàng hơn một chút, bởi vì mỗi ngày cùng Thẩm Niệm Thâm đến thư viện, cho dù không phải rất nỗ lực nhưng cũng có ôn tập, thời điểm thi văn hóa nhẹ nhàng đến dị thường.
Ngày mười ba tháng một, Tôn Điềm Điềm thi xong môn tiếng Anh cuối cùng, mới từ phòng học đi ra đã nghe thấy rất nhiều bạn học kêu khổ thấu trời.
“Xong rồi xong rồi, tiếng Anh lần này khẳng định là treo rồi, toàn bộ tớ đều viết loạn.”
“Tôi thật sự mong giáo sư có thể đại phát từ bi mà cho tôi 60 điểm thôi!”
“Nếu không được thì làm sao?”
“Còn có thể làm sao nữa, chờ học kỳ sau thi lại thôi TvT.”
Trình Đóa kéo tay Tôn Điềm Điềm, một bên đi ra khỏi khu dạy học một bên hỏi cô, “Thi ổn không?”
Tôn Điềm Điềm có chút kiêu ngạo, “Hẳn là ổn rồi, trước khi thi A Niệm có ôn tập cho tớ một chút.”
“Chậc chậc chậc, có bạn trai học bá là khác liền, nhìn cậu khoe khoang kìa.”
Tôn Điềm Điềm cười, vừa đắc ý vừa khiêm tốn nói: “Cũng tạm.”
Trình Đóa cười chọt mặt cô, lại hỏi: “Cậu định khi nào về nhà?”
Hôm nay thi xong, bọn họ liền được nghỉ.
Tôn Điềm Điềm nói: “Tớ phải đợi A Niệm.”
Trình Đóa: “Bọn họ hình như phải cuối tuần mới thi xong.”
“Đúng vậy, cho nên tớ muốn ở trường chờ anh ấy.” Nói xong cô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat/2857131/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.