Editor: Tiểu Hy.
Beta: Seen Me.
Tôn Điềm Điềm trở lại lều, lại sợ đánh thức nhóm bạn cùng phòng nên cô cong người, hơi hơi nhón chân, thật cẩn thận đi về hướng túi ngủ của mình.
Cũng may nhóm bạn cùng phòng đều ngủ rất sâu, không có tỉnh lại.
Tôn Điềm Điềm lặng lẽ chui vào túi ngủ, trên má còn lưu lại cảm giác mát lạnh của tinh dầu.
Trong lều muỗi rừng vẫn kêu vo ve, nhưng đại khái là vì trên người cô có hương tinh dầu nên bọn chúng cũng không dám tới gần.
Không gian một mảnh đen như mực, Tôn Điềm Điềm nằm thẳng trong túi ngủ trợn tròn mắt ngủ không yên.
Cô nhớ tới vừa rồi ở bên ngoài, Thẩm Niệm Thâm thoa dầu cho cô, ánh mắt dừng ở môi cô làm cô còn tưởng rằng anh muốn hôn, kết quả cái gì cũng không làm.
Tôn Điềm Điềm không khỏi có chút tiếc nuối, nghĩ thầm người nọ thật đúng là ngốc, không khí vừa rồi rất tốt.
Nghĩ một lúc chính mình lại nhịn không được lặng lẽ cong khóe miệng lên, A Niệm của cô thật ngây thơ.
Tối hôm đó Tôn Điềm Điềm mãi cho đến gần hừng đông mới ngủ, còn chưa được ba tiếng, ngay lúc hơn 8 giờ thì nghe thấy Hứa Lệ ở bên ngoài kêu: “Các cô nương rời giường a, dọn dẹp một chút rồi xuống núi.”
Tôn Điềm Điềm đang ngủ ngon lành nghe thấy kêu rời giường liền nhăn mũi, đầu theo bản năng rúc vào túi ngủ.
Mấy nữ sinh khác tối hôm qua ngủ ngon nên lúc nghe thấy phải chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat/2857102/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.