Editor: Tiểu Hy.
Beta: Seen Me.
Ngày hôm sau, kỳ nghỉ Quốc Khánh dài hạn kết thúc, từ sáng sớm Tôn Điềm Điềm đã quay trở lại trường học.
Nhóm bạn cùng phòng đều đã trở lại, ở trong ký túc xá giặt quần áo, đọc sách, xem phim điện ảnh.
Tôn Điềm Điềm xách theo vài túi đồ lớn, vừa vào cửa liền kêu, “Các chị em mau tới, có đồ ăn ngon!”
Trình Đóa vốn đang ở trên ban công giặt quần áo, vừa nghe thấy đồ ăn, lập tức vọt ra, giúp Tôn Điềm Điềm lấy đồ ra, “Wow, Điềm Điềm cậu thật tốt, mang cho chúng tớ nhiều đồ ăn như vậy!”
Tất cả mấy túi lớn đều là đồ ăn vặt, sữa chua, đồ uống, bánh quy, thịt heo, cánh gà, kẹo bông gòn, mì gói, khô bò… Muốn cái gì có cái đó.
Tôn Điềm Điềm một bên đặt đồ ăn xuống, một bên đi đến trước giường, gỡ cặp sách ra, nói: “Đều là mẹ tớ mua, kêu tớ đem đến trường cho mọi người cùng ăn.”
“Trời ơi, mẹ Tôn quả thực rất tốt! Nữ thần a!” Trình Đóa vẻ mặt kích động.
Tôn Điềm Điềm phụt cười, “Tớ sẽ chuyển đạt tâm ý của cậu đến mẹ tớ, bà ấy thích người khác khen bà nhất.”
“Đúng là rất cần thiết! Mẹ Tôn người đẹp thiện tâm, quả thực quá tuyệt vời!”
Tôn Điềm Điềm mặt đầy tươi cười, một bên lấy cặp sách, máy tính, di động, đồ sạc ra, một bên kể cho các nàng nghe chuyện phát sinh đêm qua.
Trình Đóa uống sữa chua, nghe Tôn Điềm Điềm nói bị giật túi, sợ tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat/2857068/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.