Chỉ là, bỗng nhiên rất nhớ anh. Kết quả vừa ngẩng đầu một cái, đã phát hiện anh đang ở trước mắt.
Edit: Ngô Anh Thảo.
Cuối hành lang, ánh đèn đang tắt lúc này bật lại, có người đi tới, nghi ngờ hỏi: "Nam Kiều?"
Trên đỉnh đầu, ánh sáng xua tan toàn bộ bóng tối dụ hoặc.
Dịch Gia Ngôn lùi lại một bước, đứng thẳng người lên.
Nam Kiều quay đầu đi, nhìn thấy cô bạn cùng phòng hai tay mang theo cơm hộp đang mơ hồ đứng đó, đành mỉm cười vất tay với cô nàng:
"Điềm Điềm, đây là anh trai của mình."
Cô nhìn về hướng Dịch Gia Ngôn. Anh thong dong cười, khẽ gật đầu chào hỏi với Chu Điềm Điềm. Một lát sau, anh quay đầu nhìn cô, nói:
"Vậy anh về trước, sáng mai gặp."
Sau đó, cả người rất nhanh khuất sau góc cua.
Chu Điềm Điềm cầm hai hộp mì chua cay, hưng phấn đi tới: "Anh của cậu? Anh ruột? Sao mình chưa từng nghe cậu kể qua thế?"
"Không phải anh ruột." Nam Kiều mơ hồ giải thích một câu, chỉ chỉ mì chua cay trong tay cô nàng.
"Cũng mua cho mình một hộp hả?"
"Ừ, lúc nãy xem phim hơi đói bụng, cho nên xuống lầu mua hai li." Chu Điềm Điềm vẫn chăm chú đuổi theo đề tài vừa rồi, nhìn theo hướng Dịch Gia Ngôn vừa rời đi, không tha hỏi:
"Mình nói này, số của cậu cũng tốt quá cơ! Có một anh trai soái như vậy, mình khinh đó! Xem anh trai nhà người ta kìa!"
Nam Kiều một bên mỉm cười, một bên lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tot-nhat-the-gioi/3047269/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.