Edit by Mặc Hàm
Hai vợ chồng Chu Vinh hiển nhiên không ngờ được câu trả lời này, sững sờ tại chỗ dập đầu nói, “Đây là…ý gì…”
Liên Tranh không cần phải lặp lại với một số người không quan trọng về mối quan hệ giữa hắn và Chu Lạp, cảnh cáo, “Đi hay không?”
Người trước mắt vừa lưu loát vừa tàn nhẫn, trong mắt cất giấu vẻ lạnh thấu xương, Phó Mai bị nhìn chằm chằm đến sởn tóc gáy.
Mấy người giằng co một hồi, Phó Mai bừng tỉnh đại ngộ, “Chu Lạp. Con nói con nói người ở cùng con là hắn…”
Lòng bàn tay Chu Lạp đổ đầy mồ hôi, Liên Tranh trả lời như chém đinh chặt sắt, làm cho trong lòng anh nhảy dựng lên.
“Ừm.” Thanh âm của Chu Lạp không lớn, nhưng ngữ khí chắc chắn, làm cho chó sói nhỏ càng có sức mạnh.
Liên Tranh hận không thể lăn một vòng, từ hôm nay trở đi, Chu Lạp đã trở thành người của riêng mình.
“Sao mà mày có thể với một người đàn ông … Chu Lạp… mày có bệnh!” Trong giọng nói ghét bỏ không cần nói cũng biết, Phó Mai kéo Chu Vinh, sợ dính vào thứ giống như bệnh truyền nhiễm này.
Chu Lạp cười lạnh một tiếng, “Hiện tại chịu đi chưa?”
Một vở kịch hài kết thúc, thấy cha mẹ Chu Lạp rời đi, ba người mới vào nhà.
Bầu không khí có chút xấu hổ, Chu Lạp không nghĩ tới dùng phương thức này nói cho Lý Vi biết, quan hệ giữa anh và Liên Tranh.
Hắn cười gượng một tiếng, hòa giải nói, “May mắn Mộc Mộc ngủ say, tiếng động lớn như vậy cũng không đánh thức nó.”
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-toi/1150926/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.