Mễ Thiên Hàm nhận tờ giấy trên tay của Mặc Phong xem qua một lần, mới gật đầu nói.
“Tôi sẽ liên hệ bên pháp chứng chú ý điểm này!”
Nói xong mọi người cùng nhau lên xe trở về biệt thự của Mặc Phong, giao lại hiện trường cho phía cảnh sát trông giữ. Dù sao cũng đã giải cứu được 2 nạn nhân còn lại, vụ án này đã được thả lỏng phần nào đó.
Cô ngồi vào ghế đằng sau xe cạnh Mặc Phong, do tâm trạng hiện tại của cô cảm thấy rất vui vẻ. Không cần nói cũng biết, Tịnh Nhi kích động vì đã cứu được nạn nhân. Chính vì điều này mà đến bây giờ cô cũng hiểu được lý do tại sao ba mình lại muốn trở thành một vị cảnh sát tốt.
Cô mỉm cười, tỏ vẻ ngưỡng mộ nhìn sang phía Mặc Phong lên tiếng.
“Những gì anh suy luận nghe qua không khác gì tình tiết ở trong phim trinh thám, nhưng không ngờ ngoài đời thật sự lại xảy ra!”
Không thể nhìn thấy ánh mắt của Mặc Phong, bởi anh ta đang đeo chiếc kính đen mà lạnh lùng đáp lời cô.
“Phim cũng chỉ dựa vào tình huống ngoài đời mà có thôi!”
Vẫn là thái độ không quan tâm đến mọi thứ xung quanh đó của anh ta, Tịnh Nhi cũng đã quen với tính tình này. Không còn khó chịu như những lần mới vừa tiếp xúc, cô nhún nhẹ vai rồi đưa ánh mắt nhìn ra cảnh vật đang di chuyển bên ngoài cửa xe.
Cô vẫn đang nhớ lại những lần hoảng sợ, lại được sự dịu dàng ấm áp của Mặc Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-toi-dung-mang-anh-di/3406899/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.