Mặc Phong đưa tay vào bên trong túi áo vest, lấy ra một thứ gì đó dường như cô đã thấy nó ở đâu. Nheo mắt nhìn thật kỹ, nó chính là chiếc máy ghi âm giọng nói. Cô đã đặt nó trên bàn lúc đang làm việc, sau khi rời khỏi ngôi biệt thự thì không mang theo.
Lúc cô và Mễ Thiên Hàm đang ở ngoài xe đợi sẵn, anh ta nói vào trong lấy đồ xong sẽ ra ngay. Chắc là vì đi tìm món đồ chơi này, do kích thước của nó rất nhỏ gọn tiện lợi dễ dàng mang theo nên khi để trong túi cũng không có cảm giác gì nặng nề.
“Những gì chúng ta nói ở trong phòng lúc nảy, đang lưu ở đây!”
Anh cố tình giơ tay lên hơi cao cho Quách Thiên Hồng nhìn thấy, giọng nói lạnh lùng lại mang theo chút hàm ý trêu chọc.
“Còn nữa!”
Không đợi hắn kịp trả lời, Mặc Phong đưa tay vén cà vạt áo lên. Đưa tay vào tháo một vật còn đang nhấp nháy ánh đèn màu xanh lục, trông kích thước nhỏ chỉ bằng một ngón tay út của người bình thường.
Từ lúc anh và Mễ Thiên Hàm nói chuyện ở ngoài cửa tiệm Studio trước khi vào xe đưa cô về. Mễ Thiên Hàm đã biết rõ ý định nguyên nhân vì sao anh ta muốn một mình đến nơi ở Mã Minh Hào điều tra, nên đã âm thầm nhét cái thiết bị định vị này vào túi cho anh.
Cả hai người đã phối hợp ăn ý ngay từ lúc đầu, cố tình tạo dựng một vở kịch diễn ra thật tự nhiên hết sức có thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-toi-dung-mang-anh-di/3406886/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.