Như vậy là cô theo Mễ Thiên Hàm lên xe chuẩn bị về nhà. Kết thúc một ngày làm việc, Tịnh Nhi bước chân vào bên trong xe trước, anh ta vẫn đang lay hoay nói chuyện gì đó với Mặc Phong bên ngoài.
Được một lúc thì mới nhấc điện thoại lên gọi cho ai đó, do khoảng cách quá xa lại thêm bên trong cửa xe không mở kính. Cô không nghe rõ được nguyên văn câu chuyện. Sau đó Mễ Thiên Hàm nhét vào túi của anh ta một thứ gì đó, rồi mới tiến lại mở cửa xe ngồi vào ghế lái.
Mặc Phong thì đi phía sau lưng để Mã Minh Hào bước đằng trước dẫn đường. Rồi rẽ vào trong phía con hẻm cách đó không xa, cô thực sự rất khó hiểu. Không có chút manh mối nào lại đòi đến nhà người ta, lại là một người xa lạ.
“Hai người có gì giấu em có đúng vậy không?”
Sau khi lái xe rời đi thì Tịnh Nhi mới đưa tay vỗ lên vai anh ta một cái hỏi, do đang cầm vô lăng lái xe không tiện quay đầu về hướng đằng sau. Mễ Thiên Hàm vẫn cảm giác được sự tò mò pha lẫn chút hờn dỗi qua lời nói của cô.
“Đội trọng án đã rút quân về, không tìm thấy bất kì manh mối nào. Trương Xuân Hoành cũng chỉ bị tạm giam trong 48 giờ!”
“Sao lại như vậy?”
Cô đưa tay lên vuốt mái tóc đang rủ xuống qua khỏi một phía bên tai, như đang muốn nghe thật kỹ lý do.
“Bên phía cảnh sát điều tra thu thập không đủ bằng chứng để kết luận tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-toi-dung-mang-anh-di/3406881/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.