"Có chuyện gì sao?"
Cả cô và Mễ Thiên Hàm đưa mắt nhìn nhau có vẻ như vẫn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra. Vẫn thái độ lạnh lùng đó Mặc Phong không nói thêm lời nào nữa, đứng yên tại chổ.
"Không muốn ăn cua nữa!". Truyện Mỹ Thực
Đột nhiên cảm thấy có gì đó vật gì kì lạ vừa rơi ra từ ống quần tây đen của anh, cô cúi người xuống đưa tay nhặt lên xem. Lúc này Mặc Phong mới để ý, thấy vậy liền thở dài có chút chán nản.
"Ôi trời ơi!"
Mễ Thiên Hàm há mồm một lúc nhìn thứ cô vừa mới cầm lên, đột nhiên cả hai không nhịn được cười phá lên. Đó là một chiếc càng cua, chắc là lúc kẹp vào ống quần của anh ta mà rụng xuống.
Gương mặt anh ta chuyển sang khá bối rối, có lẽ cũng không biết chiếc càng này kẹp mình từ bao giờ. Đến khi phát hiện thì đã trở thành trò cười cho hai người bọn họ. Một vài cái chớp mắt liên tục để giấu đi sự xấu hổ, Mễ Thiên Hàm chỉ tay vào ống quần cậu ta.
"Tiểu Phong, thì ra cậu bị cua kẹp?"
Câu nói này càng khiến Tịnh Nhi ngồi ôm bụng cười sang sảng khoái chí. Không thể chịu đựng được nữa, Mặc Phong mới liếc ánh mắt hình viên đạn khẽ hắng giọng lên khó chịu.
"Bọn chúng đột nhiên tấn công tôi"
"Mặc tiên sinh, có lúc anh thật dễ thương!"
Cô trong vô ý lại nói ra một câu nghe rất liên quan, lúc này muốn rút lại thì đã muộn. Đột nhiên cô và anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-toi-dung-mang-anh-di/3406875/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.