Sau một lúc nghe Tịnh Nhi kể lại lý do vì sao cô xuất hiện ở trong ngôi biệt thự của cậu ta, chú Trịnh hài lòng mỉm cười.
"Cháu giỏi thật, chú có việc này muốn nhờ cháu giúp đỡ!"
Cô hơi ngạc nhiên khi nghe lời đề nghị của chú, rụt rè tìm đủ mọi lý do để có thể từ chối một cách khéo léo. Chỉ đành gật đầu chấp nhận trước sự nhờ vã đó của chú Trịnh, cô lên tiếng trả lời.
"Cháu sẽ cố thử, nhưng không chắc anh ta để ý đến đâu. Tính cách của Mặc tiên sinh rất kì quái, chú không tưởng tượng được đâu!"
Tịnh Nhi nói chuyện thêm vài vấn đề thường ngày, như hỏi thăm sức khỏe và công việc của chú. Xong cô mới tắt điện thoại, dọn dẹp chén dĩa sạch sẽ ngăn nắp rồi mới tiếp tục về bàn làm việc.
Vì chỉ còn một ít đoạn nữa cần dịch, xem ra cũng không mất bao lâu. Tịnh Nhi làm liền mạch đến khi xong hoàn thiện, đã gần 40 phút nữa trôi qua. Cô nhớ lại lời chú Trịnh nhờ giúp đỡ, có lẽ phải thử xem phản ứng của anh ta thế nào mới tính tiếp được.
Cô quyết định mở cửa tủ lạnh, tìm chút trái cây để làm một ly nước ép. Đây sẽ là cớ để cô đi lên tầng gặp anh ta, đang lay hoay tập trung làm thì từ đâu phía sau lưng của cô đột nhiên có tiếng nói.
"Làm cái gì đó?"
Tịnh Nhi giật mình làm rơi ly nước cam ép đang cầm trên tay xuống, "Choảng" một tiếng, cô cũng nghiêng người theo phản xạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-toi-dung-mang-anh-di/3406868/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.