Ngay lúc đầu lưỡi Tống Linh Chi nếm mùi vị ngọt ngào của giọt máu tươi, đôi mắt trong trẻo của cô bỗng u ám đôi chút.
Máu tươi luôn làm trỗi dậy ham muốn bất kỳ loài vật nào, ma cà rồng cũng không ngoại lệ.
Giọt máu này, như giọt nước tràn ly, cô không thể ngăn nổi bản năng săn mồi của mình nữa.
Muốn.. cắn lên cổ anh, muốn xé rách chỗ da thịt trắng nõn ấm áp đó, dòng máu sẽ tuôn trào chảy ra, lấp đầy miệng cô, thỏa mãn cơn khát bấy lâu nay.
Tống Linh Chi tất nhiên rất muốn làm vậy, cô đưa lưỡi liếm đầu ngón tay của Giang Thành, trong nháy mắt, chỗ trên ngón tay anh bị cô cắn đã lành lại, ma cà rồng có khả năng chữa lành mấy vết thương bên ngoài của người mà nó hút máu.
Đôi mắt đỏ của Giang Thành có chút ảm đạm, anh đưa mắt chăm chú nhìn Tống Linh Chi đang liếm liếm môi.
Lúc anh mơ hồ kiểu liếm ấy có chút thật không giống Tống Linh Chi thì hai tay lạnh buốt của cô đã nhanh chóng bám chặt bờ vai anh.
Cô định xoay người, đặt Giang Thành ngay chỗ giá sách, thuận tiện cho cô ăn sạch sẽ, nhưng sức cô làm sao địch lại nổi anh.
Giang Thành vẫn đứng vững tại chỗ, không một chút nhúc nhích, cảm giác anh mới bị một con mèo nhỏ cào nhẹ.
Tống Linh Chi có chút nản lòng, nhưng ngón tay lạnh buốt của cô vẫn cứ giữ chặt nơi cổ anh.
Lần này, Giang Thành biết tỏng ý đồ của cô, vừa rồi liếm ngón tay vốn dĩ chỉ là khai vị.
Anh di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thoat-nhin-trong-an-rat-ngon/1074210/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.