Tập đoàn Lâm thị.
"Anh họ kí giúp em hợp đồng này đi."
" Ừm"
"Trời anh đừng lạnh lùng vậy chứ có biết trái tim của em sẽ rỉ máu không."
"Chán sống."
" Không có, không có,em đùa thôi."
Lâm Chí Khanh để tập tài liệu trên bàn rồi đi đến bên bàn ngồi xuống uống nước một cách tự nhiên như là văn phòng của mình vậy.
Chợt cậu nhớ ra gì đó quay sang nhìn anh với ánh mắt dò xét.
" Anh họ Mạc tiểu thư dạo này không đến nữa sao?"
" Không biết."
" Hmm,anh đâu nhất thiết phải lạnh lùng vậy chứ, người ta theo đuổi anh lâu vậy mà anh nhẫn tâm từ chối."
" Không thích."
"Hừm rồi đến lúc anh thích người ta thì người ta lại không thích anh nữa, lúc đó đừng có mà hối hận rồi không kịp."
"Cậu rất rảnh nhỉ."
" Không có, không có,em không rảnh chút nào,em đi làm việc đây."
Lâm Chí Khanh vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài không nhiều lời nữa nếu không thì anh ta se bắt cậu đi tận xó xỉnh nào nữa mất.
Sau khi Lâm Chí Khanh ra ngoài anh cũng dừng động tác lại.
- Phải rồi hình như một tuần rồi cô ấy chưa đến.
Hình như trên khuôn mặt lạnh lùng của anh hiện lên một chút hụt hẫng nhưng nó cũng chỉ vụt qua một chút thôi rồi biến mất.
- Sao mình phải quan tâm, như vậy đỡ phiền phức hơn.
Sau khi tự chấn chỉnh lại suy nghĩ anh lại vùi đầu vào công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-tat-ca-tru-em/2835091/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.