"Vậy ly hôn với tôi, anh có rảnh không."
Không khi lúc nào bỗng nhiên im bặt, cả hai không nói với nhau câu nào chỉ nghe tiếng thở nhè nhẹ của hắn qua điện, được một lúc lâu hắn mới nhàn nhạt lên tiếng "Đợi tôi về rồi nói tiếp." Nói rồi hắn cúp máy, Mạc Vy Nhiên cũng buông thả điện thoại xuống một cách yếu ớt tựa như không có sức lực.
Cô không ngờ đến chỉ cần mình nói ra hai chữ ly hôn thì hắn liền lập tức về nhà không một chút do dự như vậy, cô tự cười nhạo chính bản thân của mình, không ngờ tình cảm bao nhiêu năm cô giành cho hắn lại rẻ mạt một cách như vậy.
Qua một lúc thì hắn cũng về đến nhà, vừa bước vào đã thấy cô ngồi trên sofa đợi hắn từ lâu, Hàn Vũ tiến lại ngồi xuống bên cạnh cô rồi nhàn nhạt, nói "Cô muốn ly hôn sao?" Hắn hỏi cô một cách thản nhiên như thể đó là một chuyện bình thường vậy, mà cũng đúng thôi chuyện đó đối với hắn quả thực rất...bình thường.
"Đúng vậy." Cô trả lời hắn một cách kiên định, không hề có một chút sự do dự trong đó.
Nghe vậy hắn cũng không biểu lộ cảm xúc gì chỉ nhìn cô với một ánh mắt phức tạp nhẹ giọng, nói "Cô nghĩ kĩ rồi chứ."
Cô nhìn hắn với một ánh mắt kiên định "Đúng vậy, tôi mệt mỏi rồi."
Hắn không trả lời cô mà bắt đầu rơi vào trầm tư, một lúc sau hắn ngẩng đầu lên nhìn cô, nói "Được thôi, dù gì thì chuyện này sớm muộn gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-tat-ca-tru-em/2835031/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.