Những ngày sau đó hắn luôn luôn bám lấy cô một bước cũng không rời, nhưng khổ nỗi thấy Vy Nhiên lại không hề quan tâm đến việc đó, cô xem hắn như là không khí vậy, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Cứ rùng rằng như vậy cũng đã gần một tháng rồi hắn không vào được phòng cô liền thêu căn phòng bên cạnh để được ở gần cô. Mạc Vy Nhiên nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ thấy rõ 'Vậy mà hắn nói không có tiền, lừa người, cũng may mình không mắc bẫy anh ta.'
Nhưng những ngày tiếp theo đó mọi chuyện lại không diễn ra như thường ngày nữa. Nếu như trước đó hắn cứ bám lấy cô, mỗi tối đều phải chạy qua chúc cô ngủ ngon thì bây giờ hình ảnh đó đã không còn nữa. Cũng được hai ba hôm rồi hắn gần như đã biến mất khỏi tầm mắt của cô, lúc đầu cô cũng không quan tâm cho lắm nhưng không biết từ khi nào cảm giác hụt hẫng và buồn bã lại dâng lên trong lòng cô, có lẽ là bởi vì cô vẫn còn yêu hắn chăng.
Đêm hôm đó Mạc Vy Nhiên lại trầm trọc suy nghĩ những thứ vớ vẩn nhưng tất cả đều liên quan đến hắn. Mạc Vy Nhiên bật người dậy vỗ mạnh vào hai má mình rồi kêu than "Tên Lâm Hàn Vũ đáng chết, vậy mà anh ta nói là sẽ theo đuổi lại mình, mới có vài tháng đã bỏ cuộc rồi, thật tức chết mà, tốt nhất anh đừng quay lại đây nếu không anh chết với tôi, tên khốn khiếp, xấu xa..." Mạc Vy Nhiên vừa hét vừa đánh mạnh vào cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-tat-ca-tru-em/2835020/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.