Buổi tối, đêm khuya vắng người, Chử Duy Nhất khắp người ê ẩm , luyện tập lái xe, cô thật còn có loại cảm giác cái giường đang lắc lư. Quá dồn sức vào tập lái xe, nên tẩu hỏa nhập ma.
Chử Duy Nhất trằn trọc, khuôn mặt và thanh âm của Tống Khinh Dương càng không ngừng hiện lên trong đầu.
Cô càng nghĩ càng khó chịu, một ý nghĩ bỗng nhảy ra.
Sao Tống Khinh Dương tốt với cô như thế?
Khởi đầu từ Thượng Hải vô tình gặp được, đến phỏng vấn anh, rồi đến anh tập lái xe, bọn họ căn bản không quen thuộc, nhưng anh lại giúp cô hết lần này đến lần khác. Lẽ nào chỉ bởi vì nể mặt của Lý hiệu trưởng?
Lẽ nào anh ta có ý với mình?
Anh ta vừa ý mình?
Chử Duy Nhất ngồi xếp bằng ở đằng kia, càng nghĩ càng loạn, không thể làm gì khác hơn là gửi giọng nói cho Tiêu Tiêu.
“Tiêu Tiêu, cậu nói một người đàn ông vô duyên vô cớ đối tốt với một người con gái, có phải thích người con gái đó hay không?”
Mãi đến mười một giờ Tiêu Tiêu mới trả lời.
“Ai đối tốt với cậu?”
“Tống Khinh Dương!”
“Tớ chỉ biết tên kia tâm hoài bất quỹ (có ý đồ),không phải cậu nói anh ta có bạn gái sao? Duy Nhất, đàn ông có gia đình mình không nên.”
“Không phải không phải, nhưng vì sao anh ta giúp tớ hết ần này đến lần khác chứ.”
“Có phải cậu có cảm giác với anh ta rồi không?”
“Ở cùng một chỗ với anh ta rất thoải mái, hoàn toàn không giống với những người gặp mặt trước đó.”
“Xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-rat-lau-roi/4066/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.