Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Chử Duy Nhất cuối cùng nhấn phím kết nối. 
“Là tôi.’’ Si Thanh Viễn cúi đầu ho khan một cái, bỏ phí đã lâu, “Ngày hôm qua dì nói với tôi em cần bản hộ khẩu gốc, bây giờ em ở đâu tôi đưa qua.’’ 
Chử Duy Nhất nhìn thoáng qua thời gian, bốn giờ năm mươi tám phút, cô vẫn còn nửa giờ nữa mới tan tầm. “Để tôi đi lấy vậy.’’ 
“Không cần, tôi mới vừa mổ xong, lát nữa tan ca.’’ Si Thanh Viễn xoa nhẹ đuôi lông mày. 
Chử Duy Nhất nhìn lục la* trên bàn, xanh ngát um tùm, cô báo địa chỉ của mình. 
(Lục la: cây thường xanh mọc thành bụi) 
“Được, nửa giờ sau tôi đến.’’ Si Thanh Viễn nói xong câu này thì cúp điện thoại. 
Nửa tiếng, Chử Duy Nhất xem hết bản thảo ngày mai phải gửi, gửi đến hòm thư của Trầm Lâm. 
Đã tới giờ tan việc rồi, Đường Vi cùng cô rời khỏi, đến cửa tòa nhà, Đường Vi đi trước. Chử Duy Nhất vừa đi vừa nhìn, lúc này điện thoại di động kêu lên. 
“Tôi ở giao lộ đường cái bên tay phải.’’ Xe Si Thanh Viễn dừng ở đằng kia, ở trong xe anh đã nhìn thấy cô. Anh hơi híp mắt lại, phóng tầm mắt ra xa. Cô vẫn giống như trước đây, bước đi thích cúi thấp đầu, cũng không chú ý phía trước. 
Chử Duy Nhất nhìn thấy xe của anh ta, tăng nhanh tốc độ đi tới. “Làm phiền anh rồi.’’ Cô khẽ mỉm cười. 
“Lên xe đi.’’ Si Thanh Viễn liếc mắt qua một bên. 
“Không cần đâu, anh vừa mới tan ca, tôi không quấy rầy anh nữa.’’ 
Tầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-rat-lau-roi/4060/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.