Về tới nhà, Diêu Mỹ Nhân thay đồ và vấn gọn tóc sau đầu. Phí Thiệu Dương ngồi ở phòng khách vừa lạ vừa quen.
Phòng khách và bếp không có sự thay đổi nào so với hồi anh còn ở đây. Anh khá tò mò phòng cũ của anh sẽ được cô sử dụng như thế nào.
Thấy anh hướng mắt nhìn về phòng trước kia, Diêu Mỹ Nhân hỏi nhỏ.
- Muốn xem chút không?
Anh đi sau cô, cánh cửa quen thuộc mở ra khiến anh ngỡ ngàng.
Diêu Mỹ Nhân tạo nên một phòng vẽ tranh cực chill với không gian sinh động đầy màu sắc. Ban công được trồng nhiều chậu hoa nhỏ, trên tường cũng có vài bức tranh với các kích thước khác nhau. Một bức tranh bầu trời đêm có vẻ dở dang đặt trên giá ở giữa phòng.
Giờ anh mới biết vợ cũ có sở thích này, đánh giá qua thì anh nhận định cô có năng khiếu và được học vẽ bài bản. Hầu hết tranh đều là cảnh thiên nhiên hoa cỏ.
Từ phòng ngủ tới phòng tranh, anh nhìn thấy sự chỉn chu và tâm huyết mà cô tạo nên. Cứ nghĩ cảnh Diêu Mỹ Nhân rảnh rỗi lại xem hoạt hình hoặc vẽ tranh ở nhà, không ra ngoài rượu chè trai gái khiến Phí Thiệu Dương dấy lên một sự ấm áp và yên tâm.
- Tôi chuẩn bị đồ ăn. Anh cứ xem thêm đi.
Anh không ở lại phòng tranh mà ra ngoài phòng bếp cùng cô. Cô lúi húi rửa rau, anh đứng sau nhìn đầy thân thương mà không kìm được lòng.
- Thật lạ!
Cô quay lại rồi gặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-nhu-vay/3569123/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.