Diêu Mỹ Nhân ngủ một mạch tới đầu giờ chiều. Khi cô tỉnh lại, Phí Thiệu Dương đang ngồi ở ghế, chân vắt chéo như thường lệ, tay cầm điện thoại nghe nhưng mắt nhìn cô không rời.
Bộ ga giường vẫn là lụa mềm mịn, nhưng là màu trắng, bộ ga đỏ đã được cô thay ra ngay sau khi mẹ chồng cô đi vắng.
- Tối nay chúng ta đi triển lãm cùng nhau.
- Không đi.
Rõ ràng là lúc làm tình cô cũng quắn quéo lắm, nhưng vẫn tức vì cảm giác bị Phí Thiệu Dương dẫn dắt dụ dỗ.
- Triển lãm ngọc bích. Có phu nhân Tamiko nên em là vợ tôi cũng nên góp mặt. Anh rể vừa gọi nói là chị vợ cũng đi đấy.
Diêu Mỹ Nhân nhíu mày nghĩ ngợi. Phu nhân Tamiko là người phụ nữ Nhật Bản rất khét tiếng, một bà trùm tiền tệ được các doanh nhân săn đón. Không ngờ bà ấy lại tới đây để dự triển lãm ngọc. Có chị gái tham gia thì cô sẽ đỡ buồn, mấy sự kiện kiểu này góp mặt được nhiều hơn mất, suy cho cùng cũng tốt cho cô.
- Ừm, có cần chuẩn bị gì đặc biệt không?
- Không, như các sự kiện khác thôi, không có yêu cầu riêng nào cả. Phải rồi, tôi đã gặp phu nhân Tamiko vài lần, bà ấy là người hơi hướng cổ điển và trầm tính.
Cô gật đầu tỏ ý đã hiểu, anh đang gợi ý để cô biết cách ăn mặc và ứng xử sao cho phù hợp.Cô lại nhìn Phí Thiệu Dương chăm chú. Anh thấy cô cứ nhìn hoài thì lên tiếng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-nhu-vay/3569108/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.