Ninh Thiếu Phàm đợi cô nàng ở bên ngoài phòng bệnh, hai người ngồi cạnh nhau im lặng, cuối cùng đến khi An Lạc nhịn không được muốn nói gì đó thì cậu thiếu niên lại lên tiếng :" Tớ quên hỏi, tại sao cậu lại ở đây ?"
An Lạc nhìn cậu, không muốn trả lời lắm, cô không muốn cậu biết cô có bệnh, bệnh thần kinh đấy, Diệp Thư Lan bảo cô như thế chính là bị điên.
Nhìn vào ánh mắt kia, cô không muốn trở nên giả dối, không thể giấu bất cứ điều gì :"Tớ đến lấy thuốc ".
"Cậu bị bệnh ? Sao thế ?"
"Ninh Thiếu Phàm, tớ có anger issues rất nặng, trước đó tớ còn mắc rối loạn lưỡng cực, trầm cảm cũng rất nặng, tớ từng tiếp nhận điều trị nhưng đó là của 1 năm trước, tớ không chấp nhận cảm giác phải điều trị, điều đó đã thừa nhận rằng tớ bị điên...". An Lạc nhẹ nhàng nói ra nỗi lòng của mình, giờ đây nó cũng không quá khó để chấp nhận, cô nàng nói tiếp :" nhưng hiện tớ đang tiếp tục công việc trị liệu của mình, tớ sẽ uống thuốc và điều trị đều đặn, Ninh Thiếu Phàm tớ không hề muốn bản thân trở nên nóng giận, đáng sợ như thế...tớ mong cậu hiểu cho tớ, một chút thôi vì giờ tớ là bệnh nhân".
"Cậu...vì tớ nên mới điều trị ?" Ninh Thiếu Phàm sững sờ, cậu không nghĩ tình cảm cô nàng dành cho cậu lại lớn đến thế.
An Lạc mỉm cười gật đầu :" Ừ, cậu đợi tớ thêm một thời gian thôi được không ? Ninh Thiếu Phàm, cậu cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-nhe/2857272/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.