Sau 3 ngày Tôi cũng được thoát được cái phòng ấy, ba Tôi cũng lạnh lùng thật chứ, nhốt chính đứa con gái trong phòng 3 ngày mặc kệ nó có ăn uống hay như thế nào, chưa bao giờ thấy ba tôi đến phòng tôi hay quan tâm tôi một điều gì đó.
" ông ấy có thương tôi hay không, ông ấy có xem tôi là con hay không, hay ông ấy đang hạnh phúc cùng gia đình mới " _ Tôi đặt ra nhiều câu hỏi miên mang trong đầu
Mà công nhận tôi đã nghĩ sai về mẹ con Song Vi hằng ngày bà ta luôn đặt thức ăn trước phòng của Tôi, mặc Tôi cự tuyệt nhưng bà ấy vẫn làm như vâỵtrong 3 ngày, Tôi thấy trong mắt của bà ấy của sự yêu thương thực sự của người mẹ dành cho con gái.
Song Vi thì hôm nào cũng đến nói chuyện với Tôi, Tôi không quan tâm nhưng Song Vi cứ thế nói chuyện trên trời dưới đất với Tôi
Tôi chuẩn bị đồ đến trường rồi bước xuống nhà, cả nhà đang dùng bữa sáng ngon lành. Tôi không muốn chứng kiến gia đình đang hạnh phúc đó nên đi thẳng.
- sao không vào ăn sáng _ Ba tôi nhâm nhy ly rượu vang lên tiếng
- Hôm nay con phải lên trường sớm _ Tôi quay lại nhìn Ba
- con lại đây ăn sáng ba muốn nói chuyện với con _ Ba
- Dạ
Ba tôi là vậy đấy những thứ ông muốn thì phải làm được. Tôi đành ngậm ngùi dùng bữa sáng
- có chuyện gì vậy ba _ Tôi ngồi xuống
- chuyển trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thich-em-duoc-khong/2103186/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.