Đám cung nữ hét í ới lên làm hắn mừng rơn. Quên cả kị húy, hắn nhanh chân chạy vào trong, vừa thấy đứa trẻ liền sững lại. Con gái! Là một đứa con gái! Nhan Mộc Miên nhìn hắn, nở nụ cười khó khăn: "Phu quân! Chàng lại đây với thiếp đi!" Hắn yêu chiều đi tới ôm lấy nàng ta, nhìn đứa con gái có chút không thuận mắt. Nhan Mộc Miên hiểu rõ tâm ý của hắn, an ủi:" Chàng đừng lo lắng! Thiếp sẽ tiếp tục sinh cho chàng mà! Chàng cứ yên tâm được không?"
Bạch Tô Y Họa hôn nhẹ lên trán nàng, tia ôn nhu lóe lên nơi mắt. Cùng lúc đó... "Ráng lên! Một xíu nữa thôi! Sắp ra đứa trẻ rồi!" " aaaaaa...." "Cố lên! Sắp ra rồi! Rặng đi! Nhanh!" Bà mụ thành thạo lôi đứa trẻ ra, và cuối cùng nó cũng tuột hết ra ngoài. "Ảnh Thất Cơ! Cô may mắn hơn hoàng hậu, sinh được một bé trai rồi!" Ảnh Thất Cơ mệt mỏi đón lấy cục thịt đỏ hỏn, cười chát đắng. Con trai...con trai của mẹ... Nàng nhìn đứa con một lượt, lim dim ngất đi vì mất sức. - Không xong rồi! Ảnh Thất Cơ đã sinh được con trai rồi!
Một tì nữ chạy vào, hớt hải quên cả khuôn phép. Nhan Mộc Miên bật dậy, mắt lóe lên tia hằn hộc: "Con trai sao? Ả ta lại sinh cho bệ hạ con trai sao?" Đúng vậy! Lúc hoàng hậu sinh tiểu công chúa, thì ả ta cũng vừa hạ sinh thành công một tiểu hoàng tử!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.