Xuyên qua cây cầu đá thấp thoáng bóng râm, một lầu các to lớn bị che phủ dần dần hiện ra trước mắt, cỏ cây trong viện được cắt tỉa chỉnh tề, trước lầu các treo tấm bảng "Vô Danh Các". Ba chữ lớn trông có vẻ như tùy tiện viết nhưng nét bút lại mạnh mẽ vô cùng, tưởng chừng một lúc nào đó sẽ phá tấm bảng bay ra. Nơi đây là chủ các ở Cổ Tháp Đảo, năm tháng cũng không thể vơi bớt hàn ý toả ra từ toà các này, mà hơn thế nữa, lại càng làm cho lãnh ý đâm thẳng vào tâm cốt.
Môi hơi mấp máy, mi mắt rũ xuống, không hề có chút dự báo nào, một tiếng "Bịch" nhỏ vang lên, hai đầu gối Thập Tam quỳ sụp trên mặt đất.
"Tội chức Ảnh Thập Tam, đến đây lĩnh tội." Sống lưng thẳng tắp, ngữ giọng trầm thấp.
Một cơn gió lạnh đập vào, mang đến loại tư vị sau cơn mưa, mưa vừa qua, hơi ẩm trên đất rất nặng, Thập Tam không chút để ý, vẫn quỳ gối không nhúc nhích trước Vô Danh Các. Không được đáp lại, đã qua gần ba canh giờ, lúc đầu tâm còn run như cầy sấy, thấp thỏm bất an, dần dần đã bình tĩnh trở lại, vẫn luôn quỳ như chết lặng.
Xem như đây là trừng phạt vậy, tội mình đáng bị phạt.
Ngay lúc thần trí Thập Tam dần chìm xuống, một tiếng kẽo kẹt, thân thể cứng đờ, Thập Tam vô thức ngước mắt.
Không phải chủ tử, là một nam tử xa lạ, lúc này tóc đen hơi loạn, quần áo tùy ý khoác trên người, cổ áo hơi hơi rộng mở, lộ ra xương quai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thap-tam/225664/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.