Thành phố, 2019.
Sáng chủ nhật tinh mơ, khi Hiểu Đồng tỉnh dậy thì mặt trời đã ló dạng, ánh nắng chiếu vào phòng.
“Oa, thời tiết thật đẹp!”
“Tiểu Mễ, đã tỉnh sao?”
Lôi Hạo đứng trước cửa phòng ngủ, mỉm cười nhìn người yêu còn nằm trên giường.
“Anh Hạo, chào buổi sáng.”
Cánh tay ôm lấy cổ của Lôi Hạo bên giường, cậu nhướn người lên hôn chúc buổi sáng với anh.
Ngửi được mùi nhàn nhạt từ áo Lôi Hạo, cậu cười rộ lên, “Em biết bữa sáng ăn gì rồi.”
“Biết rồi thì mau dậy đi.”
Trong lúc ngồi ăn sáng, Hiểu Đồng hỏi hắn, “Anh Hạo, thời tiết tốt như vậy chúng ta đi dạo được không?”
“Em còn phải mua thêm mấy thứ.” Chương Hiểu Đồng nghiêng đầu nghĩ.
“Vậy đi siêu thị luôn.”
Đầu mùa xuân, Hương Đảo nằm ở chí tuyến Bắc, khí hậu ấm áp, đúng là một thời tiết đẹp để ra ngoài.
Hai người đi đến khu thương mại ở ngã tư. Nhìn lên tấm áp phích, hắn mở miệng nói với cậu, “Tiểu Mễ, khi nào chúng ta cùng đi xem trận bóng đi. “
Hiểu Đồng cũng để ý tới quảng cáo trên lối đi bộ, “A, sắp diễn ra trận chung kết rồi.”
Nghĩ lại lúc trước cùng Lôi Hạo quen biết thì cùng đến xem trận đấu của đội Minh Châu Hương Đảo, cậu nhớ lại chuyện cũ, lúc ấy Lôi Hạo chỉ xem cậu là bạn bè bình thường, chỉ có cậu yêu anh, có thể được bên cạnh anh cũng đã vui mừng.
Hiện tại đã là người yêu.
Nhìn Lôi Hạo, trong lòng cậu dâng lên niềm vui sướng vô hạn, thực sự yêu anh đến không biết phải dùng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thao-trong-gio/20559/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.