“Hehe sao vậy? Sao tối nay cô lại câm như hến vậy Tô Tuyết, mọi khi không phải hung hăng lắm sao?”, người đàn ông mặc vest nhìn Tô Tuyết bằng ánh mắt cợt nhả đầy khiêu khích.
Hai bàn tay Tô Tuyết siết chặt vào nhau, những đường gân xanh dưới da cũng từ từ nổi lên.
Người đàn ông mặc vest cười nham hiểm, nói: “Tô Tuyết, tôi đã từng muốn hợp tác với cô, ai dè cô lại dám từ chối tôi, cũng to gan lắm chứ! Nhưng thật không ngờ, công ty của cô lại sa sút nhanh đến vậy, hahaha, tôi dám chắc không tới 1 tháng nữa đâu, công ty của cô sẽ không còn tiếp tục trụ được tại thành phố Côn này nữa!”
Tô Tuyết lạnh lùng nói: “Lưu Viễn Giang, anh là cái thá gì chứ, anh đã quên lúc trước từng nịnh nọt tôi như thế nào?”
Lưu Viễn Giang bật cười, nói: “Ngày trước nịnh nọt cô chẳng qua là vì cô có nhà họ Vương và giám đốc Vương chống lưng, còn giờ đây cô đã thành một con chó mất nhà rồi, cô nghĩ tôi còn sợ cô sao? Hừ, Tô Tuyết, tối nay tôi sẽ cho cô biết dám từ chối tôi sẽ phải chịu hậu quả như thế nào!”
Nói rồi, hắn ta bước tới bên cạnh Tô Tuyết định vươn tay chạm vào mặt cô, biểu cảm vô cùng dâm đãng.
Lúc nãy tôi đã đánh nhau một lần vì bảo vệ Tô Tuyết, nên lúc này cũng chẳng ngần ngại gì mà tiếp tục đánh nhau thêm một lần nữa, tôi liền đứng chắn trước mặt Tôi Tuyết, lớn tiếng hét lên: “Đừng có động tới người phụ nữ của tao!”
Lưu Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-nien-so-huong/1682715/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.