Người phụ nữ lọt trúng tầm mắt tôi không phải ai khác mà chính là mẹ của Tô Tuyết, người mẹ vợ trên danh nghĩa của tôi.
Người đến câu lạc bộ này chỉ có một mục đích, đó là tìm mấy cậu trai bao trẻ tuổi, đẹp trai để giải quyết vấn đề mà thôi. Tôi chẳng ngờ rằng, mẹ của Tô Tuyết lại là loại người như vậy.
Tối nay, mẹ của Tô Tuyết ăn mặc rất thời thượng, bên trên mặc một chiếc áo len cánh dơi màu vàng nhạt, bên dưới là chiếc quần tất màu đen, chân đi đôi giày cao gót màu đỏ.
Trên mặt bà ta có đánh một lớp phấn, cố tình trang điểm đôi chút nên nhìn vào trông rất trẻ. Hơn nữa, mẹ của Tô Tuyết vốn là kiểu đẹp sẵn, điện nước đầy đủ, chẳng khác nào một người phụ nữ mới khoảng ba mươi.
Tôi sợ bà ta nhìn thấy mình nên vội vã quay người đi, đợi bà ta vào phòng karaoke sang trọng trên tầng bốn xong tôi mới ngoảnh mặt lại.
Sự xuất hiện của mẹ Tô Tuyết khiến lòng tôi bồn chồn không yên, tôi nghĩ xem có nên nói cho Tô Tuyết hay không.
Cuối cùng, tôi quyết định không nói cho cô ấy, bởi vì chắc chắn cô ấy sẽ không tin. Dù sao mẹ cô ấy cũng là giáo sư đại học, danh tiếng ở bên ngoài rất tốt, không thể đến nơi như này để mua vui được.
Sau khi hít sâu một hơi, tôi bắt đầu đi tuần trong câu lạc bộ.
Nửa tiếng sau, tôi đi lên khu vực karaoke sang trọng trên tầng bốn, lúc đi qua một căn phòng, cửa phòng bỗng bật mở, một em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-nien-so-huong/1682684/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.