Tô Tuyết nghe thấy tôi nói vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ chán ghét, bàn chân đang đặt trên người tôi cũng thụt về, nói: "Anh đúng là đồ thất bại mà, tôi vừa mới có thêm chút thiện cảm với anh, anh lại bắt đầu suy nghĩ bậy bạ rồi, thật là ghê tởm".
Tôi: "....."
Giờ nghĩ lại, hình như tôi bị Tô Tuyết chơi đều rồi, có vẻ như lúc nãy cô ấy dùng chân kích thích tôi chỉ là vì sợ tôi nhát gan không chịu đồng ý giúp cô mà thôi.
Còn bây giờ, khi tôi đã đồng ý nghe theo tất cả kế hoạch của cô ấy, cô ấy không còn quyến rũ tôi nữa.
Mẹ nó chứ, người phụ nữ này không hổ là dân kinh doanh, lại còn là gian thương nữa chứ, đúng là quá nham hiểm mà!
Nhìn vẻ chán nản của tôi, Tô Tuyết nháy mắt và nói: "Tôi thích những người đàn ông chân chính, nếu chuyện kia anh làm tốt, làm cho Vương Hoài Viễn sống không bằng chết, biết đầu tôi sẽ yêu anh".
Cái này....
Đây là lần đầu tiên Tô Tuyết thể hiện dáng vẻ quyến rũ như thế đối với tôi, làm tôi không kìm lòng được, trong lòng nghĩ thầm nếu như Tô Tuyết thật sự yêu và trở thành người phụ nữ của tôi, thì đời này tôi còn cần mơ ước gì thêm nữa chứ?
"Được rồi, khỏi tưởng tượng đi, có thể biến tôi trở thành người phụ nữ của anh hay không, phải coi khả năng của anh như thế nào", Tô Tuyết phẩy tay, dần khôi phục lại vẻ lạnh lùng thường thấy.
Tôi nói: "Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ làm cô vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-nien-so-huong/1682682/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.