Ảnh Cửu Cửu vò đầu bứt tóc, thuận tay khoác vai Tam Ca: "Vậy được rồi, nếu là Tam Ca muốn ta làm, ta nghĩ hẳn là cũng không có vấn đề gì." 
"Làm vậy để khi đệ giết ta, ra tay sẽ không do dự." 
"Khó mà làm được, ta không thể hạ thủ." Ảnh Cửu Cửu thuận miệng hỏi lại, "Nếu Vương Gia để Tam Ca giải quyết ta, huynh có thể xuống tay sao?" 
Ảnh Thập Tam liếc nhìn Cửu Cửu một cái, khóe môi vẫn cong, không nói một lời. Ảnh Cửu Cửu như đang chờ trả lời, ánh mắt ảm đạm, có chút cúi đầu xuống mà quay đi. 
Nếu là Vương gia có lệnh, Ảnh Thập Tam tất nhiên sẽ không chút do dự nghe theo. Hai người trong lòng hẳn là đều hiểu rõ, nhưng Ảnh Cửu Cửu vẫn cứ muốn hỏi một lần, dù cho biết chắc câu trả lời kia là gì. 
Sáu năm nay, hai người như hình với bóng, Ảnh Thập Tam dịu dàng chăm sóc Cửu Cửu, bất luận gặp phải nguy hiểm gì, Ảnh Thập Tam đều sẽ bảo vệ Cửu Cửu cẩn thận, ngay cả khi chính mình đầy thương tích, cũng không để Cửu Cửu bị thương dù chút ít, y bảo vệ Cửu Cửu thậm chí đã vượt qua cả vị mẫu thân đã sinh ra hắn. 
Ảnh Cửu Cửu khó có thể ngăn mình ỷ lại vào sự dịu dàng mãnh liệt của nam nhân này, nhưng dưới đáy đôi mắt đầy ý cười dịu dàng kia lại là sự lạnh lùng. 
Hai người vừa vặn đi xuống thềm đá ở chỗ rẽ, Ảnh Cửu Cửu bỗng nhiên xoay người, một tay đặt trên vách đá phía sau Ảnh Thập Tam ngăn lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-doi/258302/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.