Ảnh Tứ cầm hai bao giấy dầu trầm mặc quay đầu lại, đi được hai bước, bỗng y hơi liếc mắt, hạt mưa phùn rơi trên đầu vai, một cơn gió nhẹ phớt qua sợi tóc. 
Ảnh Tứ ngừng lại, đôi mắt lạnh lùng mà lợi hại không tiến động liếc qua bốn phía, nhưng rất nhanh đã khôi phục trạng thái ban đầu, y chậm rãi đi về phía trước, khi quẹo vào góc tường, tay phải bị tàn phá xấu xí rút từ bên hông ra một cây roi chín đốt màu xanh lục. 
Trên đầu tường cao chín thước xuất hiện một người, Ảnh Ngũ giống như con cún con tựa vào tường ghé mắt nhìn bên ngoài, ăn không nói có mà thì thầm: "Ca huynh chậm ghê, ta sợ chết đói nên mới đến tìm huynh nè, trên đường đi ta gặp không ít người, đều lén lút đi về một hướng, hẳn là thích khách, nhưng không phải đi về hướng Vương phủ, Tuân Châu còn nhân vật lớn nào đáng để hưng sư động chúng vây diệt sao?" 
Ảnh Tứ ném túi dầu vào lòng Ảnh Ngũ, dặn dò: "Đệ hồi phủ bảo vệ Vương gia, ta đi xem thử." 
"Nè nè đai lưng của huynh đây, thấy ta có tri kỉ không? Ta đi theo huynh, bên cạnh Vương gia đã có Ảnh Thất Ảnh Bát rồi." Ảnh Ngũ ném cho Ảnh Tứ chiếc đai lưng da hươu chứa đầy chủy thủ ám đao và ám khí. 
Ngoại trừ y phục vân cẩm, đai Bách Nhận cũng là một trong những thứ biểu tượng cho ám vệ Tề vương phủ, trong đai có một cây chủy thủ chứa mười ám đao, bảy mươi hai ám tiễn, một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thanh-doi/1953468/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.