“Ngã?”
Đàm Lê nhìn lướt qua chân trái của mình đang treo lơ lửng rũ xuống ghế sô pha, nghe vậy thì chầm chậm lắc lư. Cô vịn vào bả vai Tần Ẩn, nhìn rõ phương hướng trong chốc lát, mới không xác định được bò qua bên trái.
Tầm mắt lướt qua vai Tần Ẩn, Đàm Lê thấy được bản thân đang rung chân in bóng trên mặt bể bơi cách đấy mười mấy cm. Lại nhìn về trước, là cô đang ngồi trên đùi anh mặt dán sát vào lồng ngực anh, bóng dáng hai thân ảnh ôm nhau chồng lên. Đàm Lê phồng mặt, rơi vào trầm tư.
Một hồi sau không nghe cô bé đáp lại, Tần Ẩn còn cho rằng cô dính lên vai mình ngủ mất rồi. Anh nghiêng đầu qua nhìn, khó tránh khỏi hơi thở của mình phất qua cần cổ trắng bạch: “…Đàm Lê à?”
Đàm Lê khẽ run lên, giọng nói quyện chút buồn ngủ: “Vâng?”
“Chưa ngủ sao.”
“Vẫn chưa,” Đàm Lê ngáp một cái, sau đó làm như không có gì phồng mặt lên, “Em tỉnh lắm đấy.”
Tần Ẩn bất đắc dĩ.
Đàm Lê căng mí mắt, cằm hơi nâng lên: “Em nói cho anh nghe một….bí mật.”
“Bí mật gì.”
“Hừm, chỉ có thể nói cho một mình anh nghe thôi, anh đến sát em đi….” Hô hấp của cô gần như muốn ập hết vào tai anh.
Tần Ẩn bị độ ấm này kích thích đến căng cả người, nhưng chỉ có thể dung túng cho cô, khẽ khàng thuận ý dỗ dành: “Em đang ở trong lòng anh, còn muốn anh ghé sát vào thế nào?”
“Ồ, vậy em sát lại.” Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-thang-the-gioi/2828836/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.