Vừa ra khỏi nhà, bị gió thổi qua, Chu Đông Dã liền cảm thấy chếnh choáng say.
Lý Ngọc Ninh nhìn cậu họ rõ ràng đã say đến mức đi đường còn xiêu xiêu vẹo vẹo, vậy mà vẫn cậy mạnh, kiên quyết không cho cô đỡ bèn cảm thấy buồn cười, thật đúng là tính trẻ con hiếm khi bộc lộ. Bình thường cậu họ rất giỏi giang, ngụy trang bản thân kĩ càng giống như một người hoàn mỹ không có thật, vì thế Lý Ngọc Ninh thấy bộ dáng con ma men như hiện tại còn đáng yêu hơn.
Lý Ngọc Ninh ngoan ngoãn theo đuôi Chu Đông Dã, lúc lên xe thấy anh vẫn lảo đảo, đành giúp đỡ một phen, đẩy anh vào ghế sau. Đóng cửa, lái xe.
Thời gian nửa giờ đi xe lúc nửa đêm có vẻ nhanh hơn bình thường. Chu Đông Dã ngồi trên xe, hoàn toàn không giống một người uống say, gương mặt bình tĩnh, trầm ngâm nhìn màn đêm sâu thẳm ngoài cửa kính. Chốc lát đã đến dưới lầu.
Điều khiến Lý Ngọc Ninh kinh ngạc là khi xuống xe, Chu Đông Dã đã có thể đi đứng bình thường, còn mỉm cười nói cảm ơn cô. Lý Ngọc Ninh thấy vậy liền từ bỏ ý định đưa anh lên lầu, an tâm mà lái xe đi về.
Nhìn Lý Ngọc Ninh đi xa, Chu Đông Dã kéo gương mặt tươi cười mệt mỏi xuống, vẻ mặt lạnh lùng vào thang máy, đi thẳng lên tầng hai mươi lăm.
Chu Đông Dã đứng trước cửa nhà Hàn Lương thử chìa khóa mở cửa, leng keng leng keng mãi không thôi.
Sau bữa cơm chiều, Hàn Lương tiễn đưa Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ta-duong/2432018/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.