1.
Từ sau khi Hồ Đào bị tai nạn, dường như Lâm Hướng Tự sinh hoạt luôn tại bệnh viện, ngày ngày ở cạnh chăm sóc cho cô. Tất cả nhân viên trong công ty đều biết rằng người trong lòng của sếp gặp chuyện, hình như còn bị mất trí nhớ, nếu muốn tìm sếp thì cứ việc đi thẳng đến bệnh viện, tốt nhất là đem theo hợp đồng và cả đơn xin nghỉ phép đến, sếp không quen làm việc trong bệnh viện nên bây giờ đang cực kỳ dễ tính.
Sau khi Hồ Đào khỏe lên một chút, Lâm Hướng Tự mới trở về điều chỉnh lại công việc và cuộc sống của mình. Căn nhà to như thế, lại tối om không một bóng người, Lâm Hướng Tự chỉ bật một ngọn đèn rất tối, đứng trước cửa sổ sát đất nhìn sang căn biệt thự ba tầng ở đối diện. Nơi đó vì không có người ở nên cũng trở nên cô tịch đến lạ thường.
Đó là căn biệt thự mà trước đây Lâm Hướng Tự đã mua cho Hồ Đào, nằm ở vị trí đắc địa, phong thủy rất tốt nhưng cô lại không muốn nhận.
Giờ phút này đây, Lâm Hướng Tự cảm thấy cô độc hơn bao giờ hết, giá như bây giờ cô đang ở bên anh. Ít nhất cũng có thể bật một chiếc đèn, mở một bài hát, để lại một bóng dáng. Anh từng sống một mình ở nước ngoài suốt bốn năm, thậm chí còn từng đi cắm trại ở các vùng địa cực, dải ngân hà treo lơ lửng trên đầu như thể đưa tay lên là có thể chạm tới; anh từng lạnh đến run bần bật, chỉ có thể làm bạn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-yeu-em-nhung-ngay-troi-tro-gio-2/1737316/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.