1.
Ngày hôm sau, khi Phương Tử Vọng nghe tin Lâm Hướng Tự sẽ đích thân xuống bếp nấu cơm trưa, anh ấy liền quên ngay chuyện “vận số năm nay không may mắn không được lái xe” mà phóng về nhanh như một cơn gió.
Lâm Hướng Tự đeo tạp dề, nhìn đầu xe bị Phương Tử Vọng đâm đến lõm cả vào, lại nghĩ đến số tiền bảo hiểm làm anh ấy đau lòng không thôi nên đặc biệt ưu ái làm thêm cho anh ấy một miếng bò bít tết.
“Hôm qua cảm ơn cậu nhé.” Phương Tử Vọng thò tay sang giúp Lâm Hướng Tự thêm gia vị, cà lơ phất phơ nói: “Nhưng nghe nói con gái nuôi của bà hàng xóm của em gái của em dâu của cha dượng của tôi là một đại mỹ nhân đúng không?”
Lâm Hướng Tự cười cười lườm anh ấy một cái rồi khẽ hất chiếc chảo trong tay lên, miếng bò bít tết xoay một vòng trong không trung, sau đó lật úp trở lại. Lâm Hướng Tự cầm lấy lọ tiêu đen mà Phương Tử Vọng vừa đưa qua, thản nhiên hỏi: “Con gái nuôi của bà hàng xóm của em gái của em dâu của cha dượng của cậu… là người ở đâu?”
“Đương nhiên là giống tôi, người Bắc Kinh.” Phương Tử Vọng bày ra vẻ mặt nghi hoặc: “Sao thế? Để ý thật à?”
Lâm Hướng Tự ngó lơ lời trêu chọc của Phương Tử Vọng, nhàn nhạt nói: “Không, cô ấy giống một người tôi quen ngày trước.”
“Giống ai?” Phương Tử Vọng cực kỳ thích hóng hớt, dùng giọng điệu nguy hiểm hỏi: “Chẳng lẽ là bạn gái cũ?”
Lâm Hướng Tự: “…”
“…Đại ca! Cách làm quen đấy cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-yeu-em-nhung-ngay-troi-tro-gio-2/1737306/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.