1.
Hồ Đào mua một cái máy ảnh Polaroid màu xanh lam, mười đồng một tập giấy in ảnh, bị mọi người thay nhau “dùng chùa”.
Máy ảnh Polaroid
Hứa Thành miệng hùng hồn nói: “Giai cấp tư sản tham nhũng” nhưng tay thì không rời máy, chụp ảnh lia lịa. Hồ Đào lén chụp được rất nhiều ảnh của Lâm Hướng Tự, dáng vẻ anh ngồi trên xe đạp, anh mặc chiếc áo phông màu trắng, anh đi chiếc giày thể thao sạch sẽ, mái tóc của anh vì gió mà dựng ngược lên…
Hồ Đào tự tay làm một cuốn album, dùng bút highlight viết lên từng bức ảnh. Sau khi đã dán đầy ảnh chụp của những người thân yêu, cô muốn lưu lại một tấm ảnh của thành phố này.
Hồ Đào thích cảnh đêm, khi những náo nhiệt và bụi bặm cùng tiếng gà bay chó sủa đều đã lắng xuống, trở nên yên tĩnh, cả thành phố đắm mình trong ánh sáng mềm mại, sống động và đẹp đẽ.
Bất tri bất giác, Hồ Đào đi đến khu trung tâm thành phố náo nhiệt nhất, đèn đường lần lượt sáng lên, thình thoảng trên đường có những chiếc xe chạy như bay lướt qua, tiếng nói cười vui vẻ cũng theo đó mà xa dần. Hồ Đào cứ lang thang không mục đích như vậy, cô đến thành phố này đã nhiều năm, nhưng mỗi lần một mình dạo bước trên đường, cô vẫn luôn cảm thấy mình chỉ là một người khách qua đường vội vã. Cô không thuộc về nơi này, cũng chẳng biết được mình thuộc về đâu.
Khi đi qua một con ngõ nhỏ, Hồ Đào nghe thấy rất nhiều tiếng mắng chửi ồn ào. Đều là giọng nữ, hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-yeu-em-nhung-ngay-troi-tro-gio-2/1737294/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.